Thứ bảy, 13-12-25 08:43:58
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Ấm tình quê trong cốc nước mùng Năm

Báo Cà Mau Mỗi khi mùng Năm tháng Năm về, lòng tôi lại hoang hoải, nhớ thương quê cũ. Những kỷ niệm ngày xưa theo mẹ lên đồi bứt từng nắm lá mùng năm, hay ngồi chồm hổm cùng bà với những rổ bánh đầu chợ... Tôi nhớ vị đậm đà của chén nước lá, nhớ bàn tay sần sùi của mẹ đang phơi từng nắm lá trước sân nhà...

Hương vị ngọt ngào của nhiều loại trái cây, từ khắp mọi nơi đã bắt đầu tìm về trên từng con phố nhỏ. Mới đó đã nửa năm trôi qua, thời gian nhanh đến mức người ta ngoảnh qua, rồi ngoảnh lại đã thấy vài sợi tóc bạc trên đầu. Mỗi khi mùng Năm tháng Năm về, lòng tôi lại hoang hoải, nhớ thương quê cũ. Những kỷ niệm ngày xưa theo mẹ lên đồi bứt từng nắm lá mùng năm, hay ngồi chồm hổm cùng bà với những rổ bánh đầu chợ... Tôi nhớ vị đậm đà của chén nước lá, nhớ bàn tay sần sùi của mẹ đang phơi từng nắm lá trước sân nhà...

Thời gian cứ mãi trôi, chỉ có con người là cứ già theo năm tháng, còn những ngày Tết Ðoan ngọ cứ “trẻ hoá” mãi theo thời gian. Bởi mỗi năm, người ta đón Tết Ðoan ngọ theo nhiều cách khác nhau. Vì ngày mùng Năm tháng Năm, cũng thiêng liêng không kém ngày tết cổ truyền dân tộc. Vui nhất trong dịp này, có lẽ là đám con nít. Chúng háo hức mong chờ những cuộc vui, với muôn hình vạn trạng những chiếc bánh kẹo có trong ngày này, mà đứa nào cũng thèm thuồng, thích thú.

Minh hoạ: HOÀNG VŨ

Mùng Năm tháng Năm, dù ai đi xa đến mấy cũng tất tả quay về đoàn tụ bên gia đình để ăn trái vải ngọt, miếng xoài xanh, hay hương vị rất riêng của cái bánh ú tro, cũng có khi đó là chén chè đậu đen mát lịm cả người. Và không quên nhâm nhi từng cốc nước mùng Năm đậm đà, nóng hổi.

Không giống như mùng Năm của bao năm về trước, mùng Năm này tôi tất bật bên chiếc vi tính, hình ảnh của những gánh lá, của những người mẹ già, của những cái chợ quê cứ lần lượt hiện trên face, làm tôi nhớ đến nao lòng về mùng Năm trước. Tôi thả hồn lang thang theo từng gánh lá, thả hồn theo cái mùi thơm thoang thoảng vị thuốc nam có trong từng cốc nước lá để mà nhớ.

Và cứ mỗi khi đến Tết Ðoan ngọ, mỗi gia đình ở quê tôi đều sắm sửa theo từng khả năng kinh tế của mình, nhưng có một điểm chung là trong mỗi gia đình đều có ấm nước lá mùng Năm đang nghi ngút toả hương thơm.

Ngày còn bé, cứ mỗi khi mùa gặt của tháng Tư qua đi, mẹ lại chìa những ngón tay chai sần để tính từng ngày để chờ đợi đến mùng Năm tháng Năm, chuẩn bị mâm cỗ để cúng kính ông bà, chuẩn bị những chén xôi, chén cơm gạo mới vừa thu hoạch. Và mẹ không quên dặn dò anh trai tôi, vào đúng mười hai giờ trưa mùng Năm tháng Năm, phải bắt cho được con thằn lằn bỏ vào nước, để cho các em rửa mặt, mong cho chúng tôi... học sáng dạ hơn, theo quan niệm của người xưa.

Và mỗi mùng Năm trôi qua, chúng tôi vẫn hồn nhiên làm theo lời mẹ dặn, vẫn bắt thằn lằn bỏ vào thau nước để chúng giãy giụa, bò quanh rồi lấy nước rửa mặt. Mãi sau này lớn, chúng tôi không còn thói quen đó, bởi suy nghĩ từ những đứa trẻ trưởng thành sẽ khác hơn. Thành công hay thất bại là do ý chí của bản thân mỗi người, chứ không phải do những chậu nước thằn lằn của ngày mùng Năm ấy. Còn mẹ tôi vẫn luôn tự hào, vì những đứa con sáng dạ, thông minh đều nhờ vào những chậu nước mùng Năm ngày nào.

Giống như bao người phụ nữ ở quê, mẹ tôi hiền lành, có niềm tin vào cuộc sống, vào những điều nhỏ nhặt nhất, bởi mẹ có trái tim nhân hậu, có tình thương yêu bao la đối với con cái. Tôi nhớ nhất là những chén nước mùng Năm mà mẹ đã cất công vào rừng hái lá, phơi khô và sắc cho chị em tôi uống. Với mẹ đó là loại thuốc dành riêng cho gia đình. Từ bệnh đau đầu, chóng mặt, chướng bụng hay mất ngủ lá mùng năm của mẹ đều có thể chữa khỏi.

Hỗn hợp của cốc nước lá mùng năm, mà theo mẹ là nước thuốc ấy bao gồm nhiều loại cây lá nam khác nhau như cây chó đẻ, rau mã đề, lá dâu, ích mẫu, bồ công anh, ngải cứu, lá ổi... được mẹ hái trong mấy ngày liền, sau đó mẹ băm nhỏ, phơi khô và treo lủng lẳng thành từng chùm trên giàn bếp để dành sắc uống trong từng ngày.

Nhưng để có được cốc nước lá mùng năm ấy, mẹ tôi vất vả lắm. Vào rừng, leo đồi tìm lá, mỗi loại lá mọc rải rác, xen kẽ khắp nơi, có khi là trong bụi gai rậm rạp, có khi là trên ngọn đồi mà mẹ phải leo mỏi chân. Hái lá dưới cái nắng gay gắt của mùa hè, áo mẹ ướt đẫm mồ hôi. Mẹ đội nắng, đội gió. Có khi đội cả cơn mưa rào bất chợt.

Nhìn cốc nước mùng năm sóng sánh, thoang thoảng mùi thơm của từng loại cây lá tôi thấy yêu mẹ vô cùng. Mãi sau này mưu sinh trên thành phố, những ngày Tết Ðoan ngọ tôi không về quê ăn tết cùng gia đình. Lòng rưng rức nhớ chùm bánh ú nước tro, nhớ vị đậm đà của cốc nước mùng Năm, nhớ tình đất tình quê trong từng cốc nước có mùi thơm diệu kỳ đó./.

Thân Thị Thanh Trâm

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.

Lan toả văn hoá Khmer trong học đường

Giữa trung tâm xã Đá Bạc, nơi có hơn 700 hộ đồng bào Khmer sinh sống, Trường Phổ thông dân tộc nội trú - THCS Danh Thị Tươi trở thành điểm sáng trong hành trình gìn giữ và lan toả giá trị văn hoá truyền thống. Là trường nội trú THCS duy nhất của tỉnh Cà Mau dành cho học sinh Khmer, nơi đây không chỉ truyền đạt tri thức mà còn nuôi dưỡng bản sắc dân tộc, để văn hoá Khmer được tiếp nối bằng sự trân trọng và tự hào.

Chùa Pôthi Thlâng: Điểm tựa tín ngưỡng, an sinh

Được xây dựng từ năm 1889, chùa Pôthi Thlâng (còn gọi là chùa Tập Rèn, toạ lạc tại xã Thới An Hội, TP Cần Thơ) là một trong những cơ sở Phật giáo cổ kính gắn liền với lịch sử vùng đất Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng (cũ).

Sla Tho - Nét thiêng trong văn hoá Khmer

Trong các dịp lễ hội, cưới hỏi hay nghi thức tôn giáo của đồng bào Khmer Nam Bộ thường có những tháp hoa rực rỡ được tạo tác tỉ mỉ từ thân cây chuối và hoa, đặt trang trọng nơi bàn thờ. Đó chính là Sla Tho - vật phẩm cúng dường quan trọng bậc nhất, được xem là "linh hồn" trong đời sống tâm linh của người Khmer.

Lịch sử chạm đến trái tim qua phim “Mưa đỏ”

Không khí tại sân Trung tâm Giáo dục thường xuyên tỉnh Cà Mau tối 1/12 trở nên lắng đọng khi gần 500 cán bộ, giảng viên và học viên cùng hoà vào những cung bậc cảm xúc của bộ phim điện ảnh “Mưa đỏ”.

Lung linh sắc màu Giáng sinh

Khi những cơn gió se lạnh ghé qua, nhiều quán cà phê trong tỉnh Cà Mau bắt đầu khoác lên mình sắc màu rực rỡ của Giáng sinh, thu hút đông đảo giới trẻ đến vui chơi, chụp ảnh, check-in. Những năm gần đây, xu hướng trang trí Giáng sinh sớm không chỉ tạo không khí ấm áp mà còn mang đến cảm giác háo hức, vui tươi, tạo không gian rộn ràng suốt mùa lễ hội.

Đoàn famtrip quốc tế khảo sát du lịch Cà Mau

Chiều 28/11, đoàn famtrip quốc tế gồm hơn 30 doanh nghiệp lữ hành đến từ Malaysia và Philippines đến tham quan, khảo sát một số điểm du lịch đặc trưng của Cà Mau. Tham gia đoàn còn có đại diện Liên Chi hội Lữ hành Việt Nam, Hiệp hội Du lịch đồng bằng sông Cửu Long cùng các doanh nghiệp du lịch trong và ngoài tỉnh.

Ý nghĩa tháp thờ hài cốt trong văn hoá Khmer Nam Bộ

Trong không gian tâm linh thanh tịnh của các ngôi chùa Khmer Nam Bộ, bên cạnh chánh điện, sala uy nghi, người ta thường bắt gặp những dãy tháp nhỏ với kiến trúc tinh xảo. Đó chính là khu vực tháp cốt - nơi an nghỉ của những người đã khuất, đồng thời là biểu tượng sâu sắc của nghĩa tình và lòng hiếu thảo.