Tháng Chín rồi cũng qua đi trong niềm vui háo hức ngày tựu trường, trong mênh mang thu vàng ngọt ngào, xao xuyến. Tháng Mười khẽ về, tiếp bước những ngày cuối thu dịu ngọt, những chiếc lá vàng bay bay trong gió, những sợi nắng vương dịu dàng trên đóa sen cuối mùa và một chút se se lành lạnh của mùa chớm heo may.

Thật khó để diễn tả cảm xúc khi một buổi sáng thong dong trong tiết trời tháng Mười. Nghe đâu đây trên vòm lá xôn xao là khúc hoan ca của bầy chim sẻ háo hức. Tháng Mười ắt hẳn sẽ là một tháng ăm ắp đầy những kỷ niệm, tròn đầy trong tâm thức của mỗi người. Đó cũng là tháng mà luôn làm cho cảm xúc con người quay quắt nhớ về những ngày xưa cũ.
Tháng Mười, ở mảnh đất miền Trung luôn có những cơn bão chực chờ. Còn đó nỗi âu lo của những người dân quê nghèo, cha mẹ ngày đêm oằn lưng chống bão. Những cơn bão đi qua như một vị khách hung dữ, hòng dập nát nhà cửa, hoa màu. Xót xa làm sao, mỗi khi bão tan trước mắt chỉ còn là đống tro tàn, hỗn độn. Cuộc sống sau bão khiến con người chênh vênh, đảo lộn. Nhưng người dân miền Trung bao đời vẫn kiên cường chống chọi lại thiên tai. Mỗi mùa bão đi qua con người lại càng thêm trưởng thành. Những đứa con biết thương hơn cha mẹ. Những yêu thương, hy sinh thầm lặng ấy chẳng thể nào đong đo bằng phép tính. Đó cũng là hành trang để những người con nuôi dưỡng và chạm tới những ước mơ…
Tháng Mười ở phố, bất kể một khoảnh khắc nào cũng trở nên dịu dàng và đáng yêu quá thể. Một làn hương hoa sữa thoang thoảng, một nhành cúc họa mi trắng muốt, một chiếc lá vàng rơi rơi. Tháng Mười trở về với những nhớ nhung, hoài niệm, những cảm xúc mới cũ đan xen. Ngỡ xa lạ nhưng lại thân thuộc vô cùng. Nhớ những buổi sáng ở phố, chạy thật nhanh xuống để mua một bó cúc họa mi mà ôm vào lòng cả nhung nhớ, cả những giọt sương mai đang long lanh trên lá. Mối tình đầu thuở mười tám vụng dại, người đến bên ta cũng vào mùa cúc họa mi bung nở, rồi ra đi khi hoa đã tàn.
Tháng Mười có những ngày bình yên đến lạ. Ngồi bên bạn bè với tách trà sen ấm nóng ngỡ thời gian đang chầm chậm trôi. Mọi muộn phiền xin được gác lại một góc nhỏ, nhường cho tâm được thanh tịnh. Bao bon chen, tham, sân, si cũng biến mất tự lúc nào không hay. Cảm ơn tháng Mười đã kết nối lại những tâm hồn với nhau, để mãi mãi về sau là chuỗi ngày nhung nhớ, gắn kết yêu thương.
Hôm nay, đi trong lòng mùa thu tháng Mười, bao chộn rộn, xao xuyến không nói nên lời. Những tháng Mười xưa luôn là những ký ức tươi đẹp, trọn vẹn. Bất kể khi lòng gợn sóng ta sẽ về để neo lại bến tâm hồn an yên.
Cao Thơm

Truyền hình







Xem thêm bình luận