Thứ bảy, 20-12-25 10:46:07
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Đưa đước ra... cùng bám biển

Báo Cà Mau

Tôi yêu màu xanh của lá và cây. Khởi đầu của tình yêu ấy chính là dịp lớp chúng tôi cùng tham gia với Đoàn trường phủ màu xanh cho rừng phòng hộ ven biển Bạc Liêu…

Trồng cây gây rừng.  Ảnh minh họa: Internet

Mặc dù trước đó chúng tôi đã tham gia khá nhiều hoạt động tập thể, nhưng không hiểu sao, ngày ấy, khi nhận thông báo, ai cũng háo hức. Đường ra biển xa lắm, thế mà chúng tôi vẫn quyết định đi bộ, bởi thời ấy muốn đi xe thì cũng chỉ có chiếc xe đạp cọc cạch mà thôi. Mới gần 5 giờ sáng đã tập trung khá đông đủ ở trường. Trước khi đi, cô chủ nhiệm lớp phổ biến rất kỹ kế hoạch hoạt động và ý nghĩa của chuyến đi.

Cờ đỏ sao vàng phất phới tung bay, hàng ngũ chỉnh tề, chúng tôi nối bước nhau hành quân. Công việc đầu tiên là rẽ vào vườn ươm ở sân chim (bây giờ gọi là Khu du lịch sinh thái vườn chim) để nhận cây giống. Vì ở nhà tôi hay phụ giúp gia đình trồng khoai mì, khoai lang và một số loại rau khác để 6 anh em có điều kiện đến trường nên cũng tích lũy được khá nhiều kinh nghiệm… nhà vườn. Biết vậy nên nhóm bạn phân công tôi nhiệm vụ nhận giống cây. Tôi nhận rồi chia nhau đem ra biển trồng.

Ấn tượng nhất là sự xuất hiện của “người bạn bất đắc dĩ” - vì ham vui nên cố theo chân chúng tôi gần hết chặng đường. Gió thổi vi vu, những bước chân rộn ràng, tiếng cười nói xôn xao, con đường như hẹp và ngắn lại. Đến ngã ba Hiệp Thành, tôi nghe nhỏ bạn thân nói sao có cảm giác ngứa ngứa ở khuỷu tay. Ồ! Thì ra là cái lá cây đen nhỏ nhắn! Tôi khẽ phủi giúp bạn. Lạ quá, phủi mấy cái liền mà không đi. Anh bạn nhìn qua khẽ bảo: “Con đỉa đấy”. Nhỏ bạn nhảy tưng tưng: “Á, ghê quá! Bắt dùm đi”. Nhanh như cắt, anh bạn nhổ bãi nước bọt vào lòng bàn tay, xoa nhẹ rồi thu phục “người bạn bất đắc dĩ” trong lòng bàn tay của mình.

Chuyện “đỉa đi chơi” là đề tài để những bước chân trần quên mệt mỏi ra đến tận bãi biển. Chúng tôi bị cuốn hút bởi bầu không khí trong lành và tiếng vi vu của gió bên rặng cây ven biển. Rừng ngập mặn đây rồi. Nhìn những cây đước đang rung rinh khoe nét đẹp độc đáo của riêng mình trong nắng mai, tôi chợt nhớ đến mấy vần thơ Tố Hữu viết: “Đước đã mọc thành rừng gỗ cứng/ Gió càng lay càng vững thành đồng”. Cây đước đẹp độc đáo bởi bộ rễ. Rễ cọc nhỏ nhưng cắm sâu vào lòng đất, còn rễ phụ rất lớn, mọc tua tủa quanh gốc cây rồi bám sâu vào lòng đất, đứng vững trên đất sình lầy, đoàn kết bên nhau quyết tâm ngăn chặn sự hung hăng của gió bão ngoài khơi xa. Sức sống của cây đước cũng chính là sức sống của dân tộc Việt Nam nói chung và của người dân Bạc Liêu nói riêng trải qua bao năm tháng thăng trầm vẫn vươn cao xây dựng quê hương, đất nước.

Hơn 2 tiếng đồng hồ, chúng tôi đã góp tay đưa đước ra cùng bám biển. Và lúc này đây, trong gió biển quê nhà, tiếng giảng bài của cô giáo tôi lại vọng về “rừng ngập mặn ven biển sẽ giúp chắn sóng gió, bảo vệ đường bờ biển, tăng khả năng chống chọi với tác động của thay đổi khí hậu… chúng ta phải chung tay bảo vệ, trồng rừng thêm rộng, thêm xanh. Trồng cây là một trong những biểu hiện cụ thể, thiết thực nhất của tấm lòng yêu thiên nhiên”.

Thời gian trôi qua nhanh quá, những kỷ niệm trong ký ức lại thêm dày. Nhưng ý nghĩa của phong trào trồng cây rừng ven biển vẫn vẹn nguyên. Nó giống như những cây đước con đang ngày đêm bám đất, bám biển. Đọng lại trong chúng tôi là những bài học về kỹ năng sống, về tình yêu mà tôi truyền cho các bạn nhỏ đối với thiên nhiên như tình yêu của những người lính biển, của cả dân tộc Việt Nam đang quyết tâm giữ biển yêu thương của đất nước mình.

“Chuyện kể rằng lá rất yêu cây/ Nên mỗi ngày đều thì thầm nhung nhớ/ Kể cho cây nghe chuyện buồn vui muôn thuở/ Hát cho cây nghe khúc hát yêu thương”. Còn tôi, bao chuyện vui buồn đều thì thầm trong ký ức và có lúc lại trào dâng cùng những đợt sóng vô hình thân thương và lại kể cũng những dòng hồi ức để nhớ để thương và cất vào hành trang cuộc sống của mình.

Trần Thị Hoài Thương

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.

Lan toả văn hoá Khmer trong học đường

Giữa trung tâm xã Đá Bạc, nơi có hơn 700 hộ đồng bào Khmer sinh sống, Trường Phổ thông dân tộc nội trú - THCS Danh Thị Tươi trở thành điểm sáng trong hành trình gìn giữ và lan toả giá trị văn hoá truyền thống. Là trường nội trú THCS duy nhất của tỉnh Cà Mau dành cho học sinh Khmer, nơi đây không chỉ truyền đạt tri thức mà còn nuôi dưỡng bản sắc dân tộc, để văn hoá Khmer được tiếp nối bằng sự trân trọng và tự hào.