Thứ hai, 8-12-25 08:36:58
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Gia vị

Báo Cà Mau Chú chực nhớ bữa rước dâu đám gả Hiền bao nhiêu năm rồi. Có lẽ là đám rước dâu bằng xuồng cuối cùng trong xóm trước khi con lộ được đắp bồi cạnh bờ sông sau ngày thống nhất đất nước. Ðám rước dâu của Hiền qua con lung này, bằng xuồng ba lá những ngày lúa ngậm sữa trên đồng. Ngày Hiền lấy chồng, cũng tầm nhìn này, trước nhà chú, nơi doi đất nhô ra con lung nhỏ.

Chú Sáu dầm trái ớt hiểm trong chén nước chấm, ngừng tay, ngước nhìn ra phía bờ sông. Chiếc xe máy vừa qua khỏi cụm trâm bầu, chút khói bụi còn lơ thơ trên mặt lộ. Chú quay qua cửa sổ hỏi:

- Lúc nãy, ai đi xe trên lộ vẫy tay phía nhà mình, hả?...

Út nói:

- Cô tư Hiền về đó mà, cha nhìn không kịp sao?...

Chú Sáu kêu trời tiếng nhỏ xíu trong cổ họng rồi tiếp thêm hai tiếng nữa lớn hơn:

 - Vậy sao?...

Chú chực nhớ bữa rước dâu đám gả Hiền bao nhiêu năm rồi. Có lẽ là đám rước dâu bằng xuồng cuối cùng trong xóm trước khi con lộ được đắp bồi cạnh bờ sông sau ngày thống nhất đất nước. Ðám rước dâu của Hiền qua con lung này, bằng xuồng ba lá những ngày lúa ngậm sữa trên đồng. Ngày Hiền lấy chồng, cũng tầm nhìn này, trước nhà chú, nơi doi đất nhô ra con lung nhỏ. Bữa đó, xuồng đưa, rước dâu chống qua khúc quanh cạn xèo, nhúc nhích từng chút như chẳng muốn rời đi. Chú nhớ màu những chiếc áo bà ba, nón lá, dù hoa, tiếng cười nói rộn rã khúc sông quê.

Minh hoạ: H.V

Chú Sáu từng nhìn bao nhiêu đám rước dâu qua khúc lung này. Không hiểu sao bữa đó, chú nhìn chiếc xuồng đầu tiên đến khi chiếc xuồng sau cùng khuất khỏi khúc quanh, sao mà nó lâu bằng cả một đời người. Chú đứng sau bụi bình bát sơ rơ cằn cỗi nhìn từng chiếc xuồng qua, lòng chú Sáu lúc đó chữ nghĩa nào viết ra cho xuể. Với Hiền, chú không còn nữa những buổi cấy gặt, gọi tên nhau í ới trên đồng. Không còn bữa cơm vội vàng trên bờ ruộng những ngày mưa, hai đứa đội đầu chung tấm áo cao su, vừa ăn vừa nhìn giọt mưa thi thoảng rơi giữa hai người từ hai mái đầu đẫm nước. Khoảng giữa hai người là những nụ cười khi bất chợt nhìn nhau. Một lần, bậm gan chú nói với Hiền: "Có khi nào tụi mình ăn cơm chung kiểu này đến suốt đời không, hén?". Sau cái liếc mắt rất duyên là một câu quen thuộc: "Hổng dám đâu!…". Ở nhà nói làm ruộng cực khổ, bữa cơm chẳng được yên thân, nhưng phút giây đó là niềm vui lặng thầm khó tìm được trong cuộc đời cơ cực ấy. 

Còn bao kỷ niệm của chú Sáu và Hiền qua những trò chơi dân dã, chiều thả diều, hay lúc đi kiếm cá, hái rau… Hồi đó thì không để ý lắm, chớ lúc xuồng rước dâu ngang qua rồi chú lại nhớ như in những ngón tay thon dài nâng vành nón lá. Nhớ cái liếc mắt, nụ cười và cụm từ "hổng dám đâu…" của Hiền. Ðám cưới của Hiền lúc ngang qua con lung nhỏ đã đi ngang qua cuộc đời chú Sáu.

Chú nghĩ, phải chi hồi đó có con lộ như bây giờ. Ðể đám rước dâu của Hiền đi bằng xe máy, vèo qua một cái, mất hút, chắc đã nhẹ lòng hơn… Chuyện bao năm rồi, không biết sao cứ nhớ hoài, nằm trong bụng để làm nỗi buồn. Không gian này, ngẫm mà nhận ra đời mình có bao điều không toại nguyện.

*

Ban đầu do dầm mưa hoặc trầm mình dưới nước buổi sáng sớm nên lạnh, mỗi khi về chú Sáu nhóm một bếp mẻ un. Vừa hơ tay chân, sẵn nướng cá, lươn hoặc rắn, rùa đổ lọp làm mồi, uống vài ly rượu cho ấm, riết thành quen. Chú Sáu dùng chữ quen chớ không nói là ghiền. Chú đóng cái sạp nhỏ trước hàng ba cặp cửa sổ nhà là nơi diễn ra thói quen ấy hằng ngày của chú. Chỉ là tấm ván xuồng cũ trên mấy cọc cây chà là. Cặp vách là mấy keo chao nhỏ đựng gia vị, mỗi thứ một ít để chú nêm nếm thức ăn của mình. Bữa cơm của chú đơn sơ, thuần một món nướng.

Chú ăn ít, một mình đúng hương vị mà chú thích. Chút muối, chút đường, bột ngọt, mắm tép, tỏi, gừng, chanh, tắc, ớt hiểm, nước mắm đồng, nước mắm biển, giấm, bần chín… Cái sạp nhỏ rộng tầm nhìn ra mặt lộ, nơi nhìn ra con lung giờ đã cạn xèo nhưng chưa bao giờ phai mờ trong lòng chú. Thi thoảng nhìn con lung vắng lặng, chú lại nhớ cụm từ không - dám - đâu!... Chú cười thầm và an ủi với lòng, đó đâu phải là lời từ chối.

Mỗi ngày, trời chưa sáng chú mang hai cái rọng và cây mác vót, vài sợi dây choại, dây lạt xuống xuồng đi giở lọp, lờ, thăm câu chọt, câu giềng. Ngày trước tôm, cá nhiều, chú để riêng ra. Cá loại lớn, còn mạnh chú rọng riêng để bán cho vựa. Rọng thứ hai là cá cho gia đình ăn trong ngày. Lại còn cái rọng riêng đựng rùa, rắn, hay cá ngộp làm khô… Mỗi cữ chú đi một hai tiếng đồng hồ. Về đến nhà, ra bờ ao, tắm giặt xong là chú đến cái sạp trước hàng ba, nhóm mẻ un chờ than đượm. Chú gác miếng vỉ nướng lên và bắt đầu nướng mồi nhậu. Khi là rùa, là rắn, có bữa chỉ vài con cá chốt hay con cá rô mề, cá bông, cá lóc…

Ðiệu nghệ là lúc chú Sáu tẩn mẩn làm món nước chấm. Tuỳ theo thức ăn, bữa thì mắm tôm giã nát thêm miếng gừng, miếng ớt, chút chanh. Bữa muối ớt, muối tiêu nặn chanh, thêm ớt, bữa nước mắm dầm bần ổi chín… Lúc đi thăm lọp, thăm lờ, trên đường chú ngắt mấy đọt chùm duột, đọt lụa, đọt xoài, đọt ổi, đọt cơm nguội… hay vài lá rau thơm có sẵn bên chái nhà bỏ vô túi áo bà ba, nên bữa rượu của chú Sáu thêm hương sắc. Thi thoảng có mồi ngon, chú Sáu kêu đứa này, đứa kia uống với chú vài ly cho có bạn. Vui mấy chú cũng không uống nhiều, đến ly thứ hai, mồi sắp cạn thì bới một chén cơm để dằn bụng, là xong một bữa. Bữa rượu có phần cầu kỳ nhưng làm chú thấy cuộc sống bớt tẻ nhạt ở nơi xa xôi, hiu quạnh. Nơi mà niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc, ước mơ gần gũi và giản đơn như mưa nắng mỗi mùa.

Cái sạp trước hàng ba, nơi bao nhiêu năm chú Sáu ngồi nhìn quang cảnh đó mỗi ngày, quen thuộc. Bây giờ, con lộ mới, những lượt xe ngang qua như hồi sáng này, chưa kịp ngước lên đã mất hút gợi trong lòng chú điều gì đó hối hả trong cuộc sống phía trước rộng mở, thênh thang. Phải chăng, cách nhìn nhận cuộc đời như phần gia vị cần thiết trong cuộc sống mà chú Sáu vừa nhận ra mình đã thiếu tự bao giờ…

Trần Xuân Linh

Sla Tho - Nét thiêng trong văn hoá Khmer

Trong các dịp lễ hội, cưới hỏi hay nghi thức tôn giáo của đồng bào Khmer Nam Bộ thường có những tháp hoa rực rỡ được tạo tác tỉ mỉ từ thân cây chuối và hoa, đặt trang trọng nơi bàn thờ. Đó chính là Sla Tho - vật phẩm cúng dường quan trọng bậc nhất, được xem là "linh hồn" trong đời sống tâm linh của người Khmer.

Lịch sử chạm đến trái tim qua phim “Mưa đỏ”

Không khí tại sân Trung tâm Giáo dục thường xuyên tỉnh Cà Mau tối 1/12 trở nên lắng đọng khi gần 500 cán bộ, giảng viên và học viên cùng hoà vào những cung bậc cảm xúc của bộ phim điện ảnh “Mưa đỏ”.

Lung linh sắc màu Giáng sinh

Khi những cơn gió se lạnh ghé qua, nhiều quán cà phê trong tỉnh Cà Mau bắt đầu khoác lên mình sắc màu rực rỡ của Giáng sinh, thu hút đông đảo giới trẻ đến vui chơi, chụp ảnh, check-in. Những năm gần đây, xu hướng trang trí Giáng sinh sớm không chỉ tạo không khí ấm áp mà còn mang đến cảm giác háo hức, vui tươi, tạo không gian rộn ràng suốt mùa lễ hội.

Đoàn famtrip quốc tế khảo sát du lịch Cà Mau

Chiều 28/11, đoàn famtrip quốc tế gồm hơn 30 doanh nghiệp lữ hành đến từ Malaysia và Philippines đến tham quan, khảo sát một số điểm du lịch đặc trưng của Cà Mau. Tham gia đoàn còn có đại diện Liên Chi hội Lữ hành Việt Nam, Hiệp hội Du lịch đồng bằng sông Cửu Long cùng các doanh nghiệp du lịch trong và ngoài tỉnh.

Ý nghĩa tháp thờ hài cốt trong văn hoá Khmer Nam Bộ

Trong không gian tâm linh thanh tịnh của các ngôi chùa Khmer Nam Bộ, bên cạnh chánh điện, sala uy nghi, người ta thường bắt gặp những dãy tháp nhỏ với kiến trúc tinh xảo. Đó chính là khu vực tháp cốt - nơi an nghỉ của những người đã khuất, đồng thời là biểu tượng sâu sắc của nghĩa tình và lòng hiếu thảo.

Chùa Minh - Di sản của người Minh Hương

Chùa Minh là di sản kiến trúc nghệ thuật quý giá, nơi "giữ lửa" cội nguồn và là biểu tượng tinh thần vững vàng của cộng đồng Minh Hương nơi vùng đất phương Nam.

  Trân trọng từng khoảnh khắc

Hiện làm công việc kinh doanh nhưng rất có duyên với ảnh nghệ thuật, nhìn lại quá trình sáng tác, Nghệ sĩ Nhiếp ảnh (NSNA) Bùi Việt Ðức chia sẻ, nhiếp ảnh đến với anh bắt nguồn từ sở thích đi du lịch, trải nghiệm cuộc sống.

Lan toả giá trị văn hoá các dân tộc

Được thành lập và đi vào hoạt động từ năm 2010, Chi hội Văn học - Nghệ thuật (VHNT) các Dân tộc, thuộc Liên hiệp các Hội VHNT tỉnh Bạc Liêu (cũ), từ 7 hội viên ban đầu, đến nay phát triển được 34 hội viên (33 hội viên dân tộc Khmer, 1 hội viên dân tộc Hoa), hoạt động ở nhiều chuyên ngành như: sáng tác, nghiên cứu, biểu diễn...

Anh Kim Văn Đồi - Nghệ nhân nhạc cụ đa tài

 Được biết đến là một nhạc công cừ khôi của Đoàn Nghệ thuật Tổng hợp Khmer - Nhà hát Cao Văn Lầu, anh Kim Văn Đồi không chỉ sử dụng thành thạo hầu hết các loại nhạc cụ truyền thống của đồng bào Khmer mà còn chế tác được nhiều loại nhạc cụ dân tộc khác nhau từ các chất liệu như: gỗ, da, đồng, sắt… phục vụ cho các buổi biểu diễn của Đoàn.

Phật giáo Nam tông Khmer: Lan toả nét đẹp đạo và đời

Từ ngàn xưa, đạo Phật gắn liền với triết lý từ bi, cứu khổ, hướng con người đến điều thiện. Không chỉ nuôi dưỡng đời sống tâm linh, Phật giáo Việt Nam nói chung và Phật giáo Nam tông Khmer nói riêng còn khẳng định vai trò tích cực trong chăm lo an sinh xã hội, góp phần xây dựng cuộc sống bình an, hạnh phúc cho Nhân dân.