ĐT: 0939.923988
Thứ sáu, 20-9-24 21:36:39
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Hè của trẻ lưu cư

Báo Cà Mau (CMO) Chiều muộn, trẻ con trong khu lưu cư (Khóm 3, phường Tân Xuyên, TP. Cà Mau) chân đất, đen nhẻm; quần áo, tay chân lấm lem rủ nhau ra sân thả diều. Chốc lát, khoảnh sân ngập tràn tiếng nói cười, reo hò, xen lẫn là tiếng cãi vã, tranh nhau để được cùng thả diều, rồi thì sinh thêm trò… đánh lộn.

Ra vẻ đàn chị, cô bé Biện Tâm Đoan hét lớn để “dàn xếp”: “Thôi, cùng chơi!”. Rồi Đoan đưa con diều của mình cho đứa khác thả. Không khí lại vui vầy, đứa nào cũng hớn hở, mồ hôi nhễ nhại.

Lúi húi sửa lại con diều bằng bọc ni-lông “bị thương”, Trương Thị Quỳnh Anh (8 tuổi) khoe: “Ở đây có mấy đứa có diều à, đứa thì đi lượm, đứa thì được người ta cho. Diều hư, tụi con về sửa lại là thả được”. 

Niềm vui của Quỳnh Anh. Ảnh: Băng Thanh

“Ngoài thả diều, tụi con còn chơi gì nữa?”, tôi hỏi. Quỳnh Anh liệt kê một hơi: “Dạ, nhảy dây, làm tiệm, đi đám, bịt mắt bắt dê...”. Cô bé lấy sợi dây thun (chắc được vài chục cọng, thắt rút) khoe tiếp: “Một sợi, cả nhóm cùng chơi nhảy cao, vui lắm cô”. Tôi tiếp tục thắc mắc: “Vậy các trò làm tiệm, đi đám thì sao?”. Con bé Tâm Đoan nhanh nhảu đáp: “Thì lá cây làm tiền, còn mấy cái giỏ xách, đồ đạc là do cha mẹ tụi con lượm về cho chơi”.

Nghe tụi nhỏ liệt kê các trò chơi, tôi như được trở về với tuổi thơ, cái thời dân quê nghèo chưa có công nghệ smartphone, tivi, đồ chơi điện tử... Nhưng nay, tụi nhỏ mang tiếng là dân thành phố, sống giữa lòng thành phố, mà đến một món đồ chơi nguyên vẹn cũng không may mắn có được. Đó là chưa kể đến nhìn tụi trẻ lem luốt sình bùn vì chơi ở khoảnh sân đất đầy rác, phế liệu mà còn đi chân đất, đứa có dép thì đôi dép cũng không lành.

Mến khách, bé Quỳnh Anh rủ tôi vào nhà chơi. Em bảo, em sống với ông bà ngoại và chế Hai. Còn cha mẹ thì đi Sài Gòn làm, giữ 2 đứa em trên đó nên ít về thăm. Em cũng không thấy nhớ. Bà ngoại 43 tuổi, bước từ nhà sau lên mỉm cười đón khách. Như biết tôi định hỏi gì, chị Lê Mỹ Trinh phân trần: “Cách đây 2 năm, Quỳnh Anh toàn gọi tôi là mẹ. Chở cháu đi học, người ta cũng nghĩ thế. Mẹ nó sinh nó ra chưa đầy 6 tháng là đi Đồng Nai làm. Cháu nó không biết mặt cha. Còn người nó kêu chế Hai là dì Út, từ lúc 12 tuổi đã biết chăm nó”. Mẹ Quỳnh Anh năm nay 25 tuổi, lấy người chồng sau có thêm hai đứa con nên hiếm hoi lắm mới về thăm.

Theo lời chị Trinh, hầu hết mấy đứa nhỏ trong xóm sống với ông bà, đứa học cao lắm là hết lớp 5-6 rồi cũng theo ra bãi rác kiếm sống. 

Đến thăm ngôi nhà xập xệ, ẩm thấp của ba anh em Lê Chí Nhẫn (11 tuổi, học lớp 4), mới thấy xót xa cho cảnh không cha, không mẹ coi sóc, chăm nom. Từ mùng, mền, chiếu, gối đều đen nhẻm do lâu ngày không được giặt giũ, mùi ẩm mốc thốc lên ngập ngụa. Còn quần áo thì ngâm cả thau, phải đợi bà ngoại sang giặt giúp. 5 giờ chiều, bé Bích, em Nhẫn mới bắt đầu vo cơm, chờ đến lúc mấy dì đi làm về cho gì ăn nấy.

Bà ngoại Nhẫn, bà Lê Thị My (68 tuổi) bộc bạch, tụi nhỏ là con đứa con gái út của bà, vì sống bám khu bãi rác cơ cực nên cứ đi miết kiếm kế sinh nhai, giao phó tụi nhỏ cho bà chăm sóc. Bà My sống riêng với 3 đứa con chưa tách khẩu. Tuổi già, sức yếu, bệnh tật nên mấy dì phải phụ bà cơm nước cho các cháu. “Thằng Nhẫn đi học một buổi, buổi còn lại theo những người ở đây ra bới rác mưu sinh để chăm lo hai em nhỏ”, bà My bùi ngùi.

Mặc vội bộ đồ cho đứa em út 6 tuổi mới tắm xong, Nhẫn thỏ thẻ: “Con không sợ cực, con thương các em nên con ráng làm. Tích góp những thứ con nhặt được một tháng gần 500.000 đồng. Mua được nhiều thứ lắm”.

Trẻ con khu lưu cư cùng vui chơi.                                                                       Ảnh: BT

Ở khu lưu cư này hồi mới về chỉ có 25 hộ, nay đã hơn 30 hộ (có 5 hộ nghèo), hầu hết từ hộ bà Lê Thị My tách khẩu ra đều ở trong số nghèo. Bà quê ở Trần Văn Thời, sống bám bãi rác từ hồi bãi rác chưa dời về đây. Khi đó, vợ chồng bà đùm đề con cái che tum, che lều sống lây lất. Bà không còn nhớ rõ theo bãi rác về khu lưu cư này sống từ khi nào, nhưng bà mừng là khi được Uỷ ban Mặt trận Tổ quốc tỉnh, nhà hảo tâm hỗ trợ kinh phí xây dựng nên những ngôi nhà kiên cố ở khu lưu cư này để vợ chồng bà cùng hàng xóm có thể an cư lạc nghiệp.

Bà My có đến 11 người con, tách khẩu 5 người, có gia đình riêng, cũng sống ở đây, theo bãi rác sống nghề lượm phế liệu, có người làm công nhân cho nhà máy xử lý rác, ngày kiếm được tầm 50.000-60.000 đồng, ai bới cả ngày quần quật thì được hơn 100.000 đồng. Còn con cái họ thì sống theo kiểu trời sinh trời nuôi, đứa lớn chăm đứa nhỏ, đứa hàng xóm lớn hơn, coi sóc đứa nhỏ hơn.

Tính hết cả xóm có hơn 60 đứa con nít. Đứa nào cũng nhỏ thó, đen nhẻm. Chuyện học hành thì tới đâu hay tới đó. Bệnh thì ra tiệm thuốc tây mua uống, nhẹ nhẹ thì ráng lướt qua luôn. Còn chuyện tiêm phòng vắc-xin hoặc ngay cả chuyện phụ nữ ở đây muốn ngừa thai, kế hoạch hoá gia đình cũng ít có hộ nào bận tâm lo đặng, vì hầu hết họ chỉ quan tâm đến chuyện làm sao kiếm ra tiền để bữa cơm có cá, có thịt. 

Theo thống kê của phường, tổng số trẻ em khu lưu cư có 61 trẻ, trong đó có 7 trẻ bỏ học, có 5 hộ nghèo với tổng số 18 trẻ. Ông Cao Chí Phước, Trưởng Khóm 3, cho biết, dân trong khu này tứ xứ chuyển về sống nhờ bãi rác, nên chỉ được gần 1/2 số hộ ở đây có hộ khẩu thường trú, số còn lại do họ bỏ địa phương quá lâu, mất gốc nên không thể làm giấy tờ khai sinh cho con. Có đứa 10 tuổi còn chưa được đi học.

Theo danh sách những người không biết chữ, trong khu lưu cư có đến 38 người, già có, trẻ có, trong đó có 8 trẻ trong độ tuổi đến trường mù chữ. Chính quyền địa phương cũng đã thăm dò ý kiến mở lớp dạy chữ cho số hộ này, tuy nhiên, đa số họ đều từ chối vì cả ngày đi làm quá mệt mỏi, chuyện mưu sinh đã quá khó, học chữ làm chi thêm vất vả. Còn tụi nhỏ thì thèm được cắp sách đến trường, nhưng do thủ tục, cũng đành ngậm ngùi ở nhà phụ cha mẹ dọn dẹp, cơm nước hay đi lượm phiếu liệu kiếm sống. 

Trời nhá nhem tối, cha mẹ, ông bà bọn trẻ về, tụi nhỏ giải tán đám đông reo hò ríu rít. Có đứa nhanh chân chạy về nhà chuẩn bị bữa cơm. Đứa thì tay níu tay kéo những vị khách hẹn lần sau ghé chơi. Anh bạn tặng kẹo tụi nhỏ, đứa nào cũng hớn hở. Tôi quay sang hỏi bé Quỳnh Anh: “Con có thích uống sữa không?”, cô bé gật đầu, rồi lại lắc. Cô bé bảo là thích nhưng không uống vì sữa mắc lắm. Chỉ có thể dành vài ngàn đồng (tiền ngoại cho đi học) mua kẹo, bánh ăn vặt. Với thằng bé tầm 6 tháng hơn được cậu (14 tuổi) ẵm trên tay thì chuyện sữa công thức được cho là xa xỉ vì trong điều kiện khó khăn của ông bà ngoại, có sữa hộp tươi để uống là quý lắm rồi.

Cái vẫy tay, nụ cười tươi tắn, những dáng hình nhỏ nhắn dần lẩn khuất. Tôi rời khỏi khu lưu cư khá xa nhưng mùi nồng của rác, của đủ thứ loại phế thải vẫn còn phảng phất. Tụi nhỏ thiếu điều kiện vui chơi, học hành đã là thiệt thòi, lại phải sống trong môi trường như vậy thì vấn đề sức khoẻ thật đáng lo ngại./.

Chủ tịch UBND phường Tân Xuyên Nguyễn Trường Giang cho biết, hằng năm, vào những dịp lễ, Tết, trẻ ở khu lưu cư đều được lãnh đạo tỉnh đến thăm hỏi, tặng quà. Nhiều chương trình hỗ trợ từ thiện, học bổng đều ưu tiên ở đây. Tuy nhiên, do điều kiện kinh tế phụ thuộc vào bãi rác, thu nhập bấp bênh và nhiều yếu tố khách quan khác nên đời sống của bà con trong khu lưu cư, nhất là trẻ nhỏ còn nhiều khó khăn, thiếu thốn. Do đó, rất mong các nhà hảo tâm hỗ trợ nhiều hơn để phần nào giúp các em cải thiện cuộc sống.

Băng Thanh

Giải quyết nhanh thủ tục cho người dân

Nỗ lực cải cách hành chính (CCHC), hướng đến sự hài lòng của người dân và doanh nghiệp, chính quyền xã Khánh Lộc, huyện Trần Văn Thời tạo được niềm tin trong Nhân dân về sự phục vụ của cơ quan hành chính Nhà nước.

Rạch Gốc quyết tâm xây dựng nền hành chính văn minh

Thực hiện công tác cải cách hành chính (CCHC) gắn với chuyển đổi số, thị trấn Rạch Gốc đang dồn lực, quyết tâm cao để xây dựng nền hành chính “văn minh”, “hiện đại”, phục vụ tốt nhất cho người dân.

Hoà Mỹ - Hướng dẫn nhiệt tình, giải quyết nhanh gọn

Thời gian qua, UBND xã Hoà Mỹ, huyện Cái Nước nỗ lực thực hiện cải cách hành chính (CCHC), tạo chuyển biến tích cực, góp phần nâng cao sự hài lòng của người dân và doanh nghiệp trên địa bàn.

Giải quyết toàn trình khi đăng ký, cấp biển số xe lần đầu

Thời gian qua, ngành thuế tích cực đẩy mạnh giải quyết thủ tục hành chính (TTHC) cho người nộp thuế (NNT). Trong đó, giải quyết thủ tục khai, nộp lệ phí trước bạ đối với ô tô, xe máy đem lại hiệu ứng tích cực.

“Thị sát” bộ phận một cửa

Ðóng vai một người dân đến thực hiện thủ tục hành chính (TTHC) tại bộ phận một cửa ở một số xã trên địa bàn tỉnh, thành viên Ðoàn Kiểm tra cải cách hành chính (CCHC) tỉnh đã ghi nhận nhiều tín hiệu tích cực trong thái độ tiếp công dân của công chức. Cũng từ những chuyến “thị sát” thực tế này đã ghi nhận nhiều hạn chế nhất định.

Cải cách mạnh mẽ nền hành chính ở cơ sở

Là nơi trực tiếp làm việc với công dân, chính quyền cơ sở (xã, phường, thị trấn) trên địa bàn tỉnh không ngừng đổi mới, nâng cao hiệu quả hoạt động. Việc xây dựng chính quyền gần dân, vì dân được thể hiện rõ nét trong thực hiện cải cách thủ tục hành chính (TTHC), xây dựng đội ngũ cán bộ, công chức có năng lực, trình độ, gần dân và sát dân.

Ðem lợi ích đến người dân

Thời gian qua, để nâng cao chất lượng phục vụ người dân, doanh nghiệp, huyện Ðầm Dơi không chỉ rà soát, cắt giảm thời gian giải quyết thủ tục hành chính (TTHC) mà còn triển khai ứng dụng công nghệ thông tin, hiện đại hoá phương thức chỉ đạo, điều hành và tiếp nhận, giải quyết TTHC, tăng tỷ lệ hồ sơ trực tuyến.

Nỗ lực dỡ rào cản “Chi phí không chính thức”

Ðược đánh giá là chỉ số nhạy cảm nhất trong 10 chỉ số thành phần cấu thành Chỉ số Năng lực cạnh tranh cấp tỉnh (PCI), Chỉ số “Chi phí không chính thức” của tỉnh Cà Mau trong năm qua mặc dù ghi nhận có nhiều chuyển biến tích cực, nhưng vấn đề cải thiện đối với chỉ số này vẫn còn chậm so với mục tiêu đề ra.

Rõ người, rõ việc, rõ thời gian

“Việc cải cách hành chính (CCHC) cần rõ người, rõ việc, rõ trách nhiệm, rõ sản phẩm... để dễ kiểm tra, dễ đánh giá, dễ thúc đẩy, khơi thông nguồn lực đất nước”, đây là yêu cầu được Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính nhắc lại nhiều lần trong các cuộc họp liên quan đến công tác CCHC với các địa phương.

Gỡ “điểm nghẽn” trong đào tạo lao động

Ðứng vị trí 52/63 tỉnh, thành cả nước, Chỉ số thành phần Ðào tạo lao động trong Chỉ số Năng lực cạnh tranh cấp tỉnh (PCI) của tỉnh Cà Mau được đánh giá còn nhiều hạn chế, tiêu cực. Trong đó, nhiều điểm nghẽn cần tháo gỡ về công tác đào tạo lao động, tuyển dụng lao động, chất lượng lao động qua đào tạo, hướng đến cải thiện môi trường kinh doanh, tăng sức cạnh tranh của doanh nghiệp (DN).