Tháng Giêng là tháng của đất trời thay áo mới, tháng của vạn vật sinh sôi, tháng của thiên nhiên và lòng người hòa quyện. Tháng Giêng còn là tháng khởi đầu bao dự định, mở ra bao ước mơ để một năm dài ta phấn đấu thực hiện.
“Tháng Giêng ngon như một cặp môi gần” bởi tháng Giêng xinh đẹp và dịu dàng như cô gái tuổi xuân thì, dễ làm ta ngất ngây với cảnh sắc đất trời trong mùa xuân tươi mới. Sáng tháng Giêng, ta bắt gặp đám mây trắng, mây hồng bồng bềnh thả trôi trên nền trời xanh ngát. Gió trong lành thổi mát những vòm lá xanh xanh như đang nâng niu những nụ hoa e ấp hương thầm. Nắng đổ vàng trên cánh đồng thơm mùi rạ chín cho bao lứa đôi hẹn ước chuyện cau trầu “Để em về thưa với mẹ/ Khi ra Giêng tính liền/ Hẹn đợi năm sau cánh đồng mình gặt hái xong, thảnh thơi/ Ra Giêng anh cưới em…”.

Tháng Giêng là tháng của lễ hội chùa chiền, từng dòng người áo quần xúng xính rủ nhau đi dâng hương cầu một năm nhiều bình an và tài lộc. Những cuộc du xuân với chung trà, ly rượu đầu năm nên dân gian có câu “Tháng Giêng là tháng ăn chơi” và trong những câu chuyện đầu năm luôn là những lời thăm hỏi, kể nhau nghe bao chuyện về công việc, học tập hay sự đổi mới của quê hương.
Và có lẽ, chỉ có tháng Giêng ta mới cảm nhận hết sự dài rộng thênh thang của dòng thời gian ngày tháng. Tháng Giêng đan cài trong ta nhiều xúc cảm khi nhìn cội mai già trước nhà mỗi năm vẫn nở rộ màu hoa, những cánh hoa vàng mỏng manh chao nghiêng trong gió, thương mái tranh nghèo bao năm trầm mặc với thời gian, mỗi bận xuân về lại nao lên niềm vui sum họp và mỗi độ xuân qua, khi tháng tháng Giêng vừa ngập ngừng chạm ngõ lại có những nỗi buồn thầm lặng vì tiễn những đứa con nghèo xa xứ. Nên tháng Giêng có cơn mưa phùn nhẹ nhàng giăng ngang mắt mẹ, thương sao những đôi mắt già nua hằn lên nỗi cô đơn, đợi chờ một vòng tuần hoàn của thời gian cho mùa quay trở lại, mùa của cánh én xôn xao, mùa của hoa lá đâm chồi và mùa của cội mai già vàng lên sắc áo… Đó là mùa của vui vầy, mùa của đoàn viên, sum họp nhưng chắc rằng sẽ còn lâu lắm. Chỉ bấy nhiêu thôi mà làm bịn rịn những bước chân trót vương bụi đường đất khách. Những chuyến xe rời quê từ từ lăn bánh rồi khuất sau lũy tre già mang nặng một nỗi niềm riêng...
Tháng Giêng, khúc tình xuân chưa hát dứt lời, ta vẫn còn nghe hương xuân bảng lảng, lòng vẫn còn hân hoan trước cảnh sắc của thiên nhiên, nhưng rồi cũng sớm từ giã những cuộc chơi xuân để quay về với công việc, lại phải ngược xuôi trong cuộc hành trình cuộc mưu sinh vất vả. Nên giờ đây tháng Giêng chẳng còn là tháng ăn chơi nữa mà đã trở thành tháng của sự khởi đầu của bao dự định, ước mơ, tháng bắt đầu tia hy vọng về một năm nhiều thuận lợi, bình an.
Cẩm Thi

Truyền hình







Xem thêm bình luận