Thứ bảy, 20-12-25 13:49:40
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Một trang đời mở ra

Báo Cà Mau

(tiếp theo số báo 3397)

Nhà văn Sơn Nam, trong một bài thơ rất xưa cũ, ông đã truyền cho tôi cảm hứng thật sự khi viết về công đức xây dựng đời sống tinh thần nơi đất mới của tiền nhân:

“Trong khói sóng mênh mông

Có bóng người vô danh

Từ bên này sông Tiền

Qua bên kia sông Hậu

Mang theo chiếc độc huyền

Điệu thơ Lục Vân Tiên

Với câu “Kiến nghĩa bất vi vô dõng dã”

Tới Cà Mau, Rạch Giá

Cất chòi, đốt lửa giữa rừng thiêng”.

Trong cảm thức của tôi, những người vô danh xưa đi mở đất đã mang theo cây đàn và câu thơ - chính là hành trang văn hóa dân tộc của họ để về nơi xa xôi này mà cất chòi, thắp lửa đời sống tinh thần cho đất mới.

Khi nghiên cứu đời sống tinh thần của Bạc Liêu, tôi đã cảm thấy rất thú vị vì phát hiện ra những gì đã được kết tinh thành văn hóa đều do những người khẩn hoang trực tiếp hoặc con cháu của họ sáng tạo ra. Ông Nhạc Khị được mệnh danh là Hậu Tổ cổ nhạc, người sáng tác và hiệu đính 9 bài tổ nhạc (ba nam, sáu bắc), những làn điệu cổ nhạc cơ bản cho đờn ca tài tử và sân khấu cải lương Nam Bộ. Rồi ông Cao Văn Lầu cha đẻ của “Dạ cổ hoài lang” - bài ca vua của sân khấu cải lương và đờn ca tài tử Nam Bộ và giờ đây Đờn ca tài tử Nam Bộ trở thành dòng văn nghệ đỉnh cao bằng một công nhận của UNESCO năm 2014, nó là đại diện văn hóa phi vật thể của nhân loại; cho đến Thái Đắc Hàng, người sáng tác điệu nói thơ Bạc Liêu nổi tiếng cả nước vào nửa đầu thế kỷ XX… đều là những người xuất thân “Từ bên này sông Tiền, qua bên kia sông Hậu”.

Từ rất xưa Bạc Liêu là tỉnh mệnh danh có bề dày truyền thống văn hóa. Bạc Liêu là đất trẻ, trên dưới 300 năm xây dựng, đồng thời những người đi xây dựng nơi đây phần lớn xuất thân từ thân phận hèn mọn, cuộc đời cơ nhỡ, tha phương cầu thực… vậy mà rồi họ đã gầy dựng cho quê hương mới của mình một bề dày văn hóa rất đáng kính trọng.

Cảnh sinh hoạt văn hóa tại Bạc Liêu thời Pháp. Ảnh: T.L

Tôi nghĩ theo chủ quan của mình, tôi cho rằng hiện tượng văn hóa Bạc Liêu “Chứng tỏ sức sống trường tồn của văn hóa dân tộc. Nó thể hiện sức đề kháng mạnh mẽ trong môi trường của một đời sống đầy xung khắc dữ dội và được nâng lên nơi đất mới”. Ông bà ta xưa chẳng đã nói “Địa linh nhân kiệt” đó sao. Địa có linh thì nhân mới kiệt. Địa linh Bạc Liêu của chúng ta thuở tiền khẩn hoang vốn là một vùng đất đầy xung khắc dữ dội. Đất hoang thì mênh mông, muốn khai phá bao nhiêu cũng được nhưng đồng thời đó cũng là đất của địa chủ; đất là đất phì nhiêu “làm chơi ăn thiệt” nhưng cũng là đất đầy chim chuột, muỗi mòng, đỉa vắt và cũng lắm phèn chua, nước mặn; đất là đất rộng người thưa nhưng cũng nhiều loạn đảng, trộm cướp, loạn lạc… Thế cho nên, muốn trụ được trên đất mới, không chỉ cần có kinh nghiệm tổ chức sản xuất mà còn phải tổ chức xã hội.

Một gia đình đến đất hoang khai phá rồi tổ chức cấy lúa giữa một khu rừng chồi mênh mông, đến mùa gặt, chim chuột “hằng hà sa số”, rồi heo rừng, khỉ, sóc… đua nhau, bâu đến phá sạch. Và cái gia đình ấy, nếu làm ăn khá lên mà ở “cu ki” như thế thì trộm sẽ rình nhà, ăn cướp sẽ đến đánh, mà còn cho gia chủ hay trước “bối sông” sẽ lấy mất chiếc xuồng… Ngược lại, nếu ở đông thành làng, thành xóm thì chuyện đời sẽ đảo ngược lại, thú rừng sẽ lánh xa, trộm cướp không dám bén mảng. Cùng lúc cấy hàng ngàn công lúa thì sự phá hại hoa màu của chim chuột, thú rừng bị phân tán, thiệt hại mỗi gia đình không đáng là bao. Ở đông người sẽ hội đủ các điều kiện đỡ đần cho nhau khi hữu sự,“trái gió trở trời”. Nên nhớ hồi đó không có bệnh viện, cũng chưa có chợ búa, thiếu thốn mọi bề, sống được là nhờ sự đùm bọc lấy nhau. Bởi thế nên đất mới có thành ngữ “bà con xa không bằng láng giềng gần”, “tối lửa tắt đèn có nhau”. Thế cho nên ở đông người, thành xóm làng là một nhu cầu sống còn nơi đất mới. Hồi đó không chỉ có địa chủ, hương chức hội tề chiêu mộ lưu dân nhằm khai thác đất trong điền mình nhanh, để tăng địa tô hoặc để làm trưởng làng, trưởng thôn mà tá điền, người nghèo đến “cắm dùi” trước cũng rất cần người đến sau về ở với mình. Thế là những người có tiền cho người mới đến thuê ruộng, cho vay tiền, vay lúa giống, lúa ăn, cho mướn trâu cày ruộng… Nói chung là địa chủ, ít thấy họ ác độc, hà khắc với tá điền. Còn người nghèo, chỉ có tấm lòng vô tư của một người đến trước và đó cũng là những con người mang theo trong tâm hồn mình một thứ hành trang của nền văn hóa dân tộc, nó định khung thành tư chất của họ: “lá lành đùm lá rách”, “bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn”… tố chất ấy gặp nhu cầu thiết thân, sống còn “phải ở đông người” nơi đất mới nên nó đẩy lên giống như chuyện tự nhiên phải thế, người cũ gặp người mới là mừng, là đùm bọc, chỉ đất tốt cho người mới khai khẩn, cho mượn trâu làm mùa. Giữa người cũ và người mới không có mâu thuẫn quyền lợi vật chất. Hồi đó đất hoang mênh mông hằng hà, mặc tình khai phá, cá mắm thì vô số kể, việc chứa khách trong nhà không phải vất vả lo miếng ăn như sau này. Việc người cũ giúp người mới một cách vô tư, chí tình, chí nghĩa dần dần ổn định theo năm tháng, trở thành lối sống của con người, nếp sống của làng quê Hậu Giang. Để bây giờ các nhà nghiên cứu văn hóa cho rằng cái tính phóng khoáng, hào hiệp hồn nhiên như cây cỏ của người Hậu Giang đậm đà hơn nhiều vùng miền khác.

(còn nữa)

Nhà văn Phan Trung Nghĩa

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.

Lan toả văn hoá Khmer trong học đường

Giữa trung tâm xã Đá Bạc, nơi có hơn 700 hộ đồng bào Khmer sinh sống, Trường Phổ thông dân tộc nội trú - THCS Danh Thị Tươi trở thành điểm sáng trong hành trình gìn giữ và lan toả giá trị văn hoá truyền thống. Là trường nội trú THCS duy nhất của tỉnh Cà Mau dành cho học sinh Khmer, nơi đây không chỉ truyền đạt tri thức mà còn nuôi dưỡng bản sắc dân tộc, để văn hoá Khmer được tiếp nối bằng sự trân trọng và tự hào.