ĐT: 0939.923988
Thứ bảy, 21-9-24 01:39:18
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Những con người đáng được phong anh hùng

Báo Cà Mau “Không ai quên được những người lính - những người đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, mồ hôi, công sức và cả máu đào - cho nền độc lập dân tộc, cho cuộc sống thanh bình hạnh phúc của Nhân dân.

“Không ai quên được những người lính - những người đã hy sinh cả tuổi thanh xuân, mồ hôi, công sức và cả máu đào - cho nền độc lập dân tộc, cho cuộc sống thanh bình hạnh phúc của Nhân dân.

Thế nhưng, ta không thể nào quên những người lính, ta lại càng không thể nào quên những người vợ lính - những người đã gắn bó một đời với số phận của những người lính, lo nỗi lo của người lính, buồn vui với buồn vui của người lính suốt cả cuộc đời.

Minh hoạ: Hoàng Vũ

Ðó là những cô thôn nữ quanh năm ăn sắn, ăn khoai, tắm nước ao làng, thế mà da trắng, tóc dài như suối mây, thế mà hàm răng trắng lạ lùng, thế mà má lúm đồng tiền, thế mà đôi mắt đen tròn lung linh lúng liếng có thể làm cho ta hồn lạc phách xiêu. Ðó là những cô thôn nữ chiều chiều ra sông gánh nắng đổ lên những luống vàng khoai bắp đang làm những vồng những luống ấm no. Ðó là những cô gái miền biển da nâu, người chắc lẳn, đôi mắt sáng như sao trời. Ðó là những cô gái của núi rừng má thắm như cánh hoa đào, hàm răng trắng như cánh hoa ban, đôi mắt thơ ngây như đôi mắt nai, tiếng hát véo von như tiếng chim, thanh như dòng suối chảy… Ðó là những cô giáo tuổi mới ngoài đôi mươi, những cô thợ may, thợ dệt phập phồng ngực trẻ… Những người vợ lính còn rất trẻ, tươi như hoa, đẹp như hoa. Hoa thì nở có kỳ có vụ, nhưng nụ cười của họ thì bốn mùa tươi thắm.

Những người vợ lính đang kỳ xuân sắc. Họ có quyền được yêu chiều, ve vuốt, nũng nịu, giận hờn trong tình yêu. Họ có quyền làm đàn bà, làm mẹ. Ấy thế mà họ, biết bao nhiêu người, đã không được thực hiện cái quyền ấy. Vâng, chiến tranh - chiến tranh đã cướp đi của họ cái quyền tối thiểu thiêng liêng ấy.

Thời gian chờ chồng cứ đằng đẵng trôi đi. Mỗi năm ba trăm sáu mươi lăm ngày là ba trăm sáu mươi lăm ngày cực nhọc. Bao nhiêu công việc nặng nhẹ đều đổ lên đầu họ, dồn lên đôi vai yếu ớt của họ. Không ai gánh đỡ, không ai sẻ chia, bởi vì đàn ông trai tráng hầu hết đã ra trận, chỉ còn những người vợ lính với các ông già bà cả và tụi trẻ con. Họ phải hoàn thành trọn vẹn công việc của những nàng dâu hiếu thảo trong gia đình đến việc đồng áng, việc chống hạn, chống lụt bão, đến việc làng việc xã, đến việc chống lại các loại bom phá, bom bi, rốc két, chống trả lũ giặc trời… Họ vừa phải khéo léo, dịu dàng, mềm mỏng, vừa phải mạnh mẽ, cứng cáp vô cùng. Họ đã phải gồng mình lên, làm hết sức mình, làm thay cả phần cho con trai, cho đàn ông, cho cả thế giới. Sức lực và ý chí của họ quả thật phi thường.

Những cánh đồng năm tấn, bảy tấn, những nhà máy, công trường, nông trường, hầm mỏ… họ phải làm việc bằng hai, bằng ba. Những ngôi trường vừa là trận địa văn hoá, vừa là trận địa chiến đấu. Những dòng sông chở nặng phù sa. Những đoàn thuyền lấp lánh mắt chài, mắt lưới. Những đồng muối trắng tinh... Những mùa hoa chiến công từ hậu phương lớn đều do bàn tay, đôi vai, tấm lòng và tâm huyết của những người vợ lính tạo nên. Cùng với tiếng súng và sự hy sinh quên mình của những người lính ngoài mặt trận, những người phụ nữ đã làm nên chiến thắng của dân tộc, đã làm nên độc lập, tự do.

Chiều chiều, khi hoàng hôn tím sẫm ở phía chân trời, những người vợ lính sống trong tâm trạng khắc khoải lo âu và cồn cào thương nhớ. Và đêm, khi màn đêm buông xuống, họ âm thầm chịu đựng nỗi cô đơn. Mà đâu phải là một đêm. Ba trăm sáu mươi lăm đêm. Ba ngàn sáu trăm đêm. Hàng ngàn, hàng vạn đêm như thế…

Tuổi xuân của họ cứ tàn phai, sức lực của họ cứ cạn kiệt dần theo năm tháng… Chiến tranh đã đi qua đời họ, đã tàn phá tuổi xuân của họ. Ðạn bom và sự chia lìa đã tàn phá hạnh phúc lứa đôi… Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm… may mắn, chồng họ trở về thì cũng còn đâu tuổi trẻ như ngày xưa nữa! Có người đã đầu bạc, răng long.

Nhiều người chồng họ trở về với thân mình đầy thương tích, có người bị chất độc da cam ngấm vào trong máu để lại những di chứng đau thương cho con cháu mấy đời… Nhiều gia đình người chồng thân yêu vĩnh viễn không bao giờ trở về với họ nữa… Máu xương của các anh đã hoà vào sông núi, cỏ cây, hoà vào những cánh đồng, cánh rừng, những dòng sông của đất nước này, cho đất nước này rạng rỡ ánh sáng của độc lập, tự do.

Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm đối với lịch sử chỉ là phút chốc, nhưng đối với một đời người thì quả thật là dài. Chịu đựng và đợi chờ hàng trăm đêm, hàng ngàn đêm, hàng vạn đêm… quả thật là một sức lực phi thường! Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm chiến tranh đã tàn phá những gì tốt đẹp nhất của đời người con gái, người đàn bà trong họ. Sức khoẻ và tuổi xuân của họ cứ tàn phai dần theo những màu hoa của trời đất. Sức lực của họ cứ cạn kiệt dần theo sự lớn lên tươi tốt của cỏ cây, theo sự chín thơm mọng hồng của quả, theo sự bội thu của những mùa màng. Nhưng, ngọn lửa của tình yêu và niềm tin ở trong họ không bao giờ tàn, không bao giờ tắt. Theo năm tháng của cuộc kháng chiến trường kỳ, tình yêu và niềm tin của những người vợ lính càng ngày càng cháy lên mãnh liệt, thắp sáng chân lý độc lập, tự do.

Họ thật kiên cường!

Những người vợ lính! Không ai phong họ là anh hùng! Nhưng quả thật, họ xứng đáng là anh hùng và được tặng thưởng những huân chương cao quý nhất!./.

Phạm Minh Giang

"Lửa thử vàng" - Câu chuyện truyền nhân gia tộc cải lương

Cải lương đi qua thời hoàng kim, nhưng truyền nhân các gia tộc cải lương chưa bao giờ tắt ngọn lửa đam mê và niềm khao khát viết tiếp chặng đường nghệ thuật của cha ông đã gầy dựng.

Cảm xúc dẫn lối

Từ nhỏ, Nguyễn Hoàng Giang đã yêu thích nghệ thuật. Cơ duyên đưa anh đến với nhiếp ảnh bắt đầu từ tình yêu dành cho cái đẹp và nghệ thuật. Thế nên, tuy từng có 20 năm gắn bó với Hà Nội, nhưng mảnh đất Hội An đậm chất nghệ thuật lại chính là động cơ thôi thúc, khiến anh quyết định chuyển vào nơi này định cư. Ðến nay, khi đã là chủ một công ty du lịch và sở hữu chuỗi khách sạn, nhà hàng, dù bận rộn, anh vẫn dành thời gian cho nhiếp ảnh.

Dâng hương Tổ nghiệp Sân khấu

Suốt 13 năm qua, Ngày Sân khấu Việt Nam cũng là ngày hướng về Tổ nghiệp của những người hoạt động lĩnh vực sân khấu. Ngày Giỗ Tổ là dịp để những người hoạt động trong lĩnh vực sân khấu cùng nhau nhắc nhớ về thế hệ tiền nhân đã có công sáng lập, gìn giữ loại hình nghệ thuật sân khấu truyền thống của dân tộc. Đồng thời cũng là cuộc họp mặt hâm nóng tình nghệ sĩ, tạo sự gắn kết, cùng động viên nhau phấn đấu để mang những cái hay, cái đẹp phục vụ công chúng.

Còn đó những cánh chim không mỏi

Nghe tôi có ý định tìm một địa điểm lý tưởng để khám phá, thưởng thức các loại hình nghệ thuật truyền thống tại mảnh đất được mệnh danh là “thành phố đáng sống”, một người anh đồng nghiệp đang công tác tại Ðài Phát thanh - Truyền hình Ðà Nẵng giới thiệu ngay Nhà hát tuồng Nguyễn Hiển Dĩnh. Vậy rồi, qua vài lời kết nối nhiệt tình, NSƯT Trần Ngọc Tuấn, Giám đốc Nhà hát, liền đích thân mời đoàn văn nghệ sĩ Cà Mau đến xem một suất diễn trong ngày gần nhất.

Nối dài tình yêu nước bằng nghệ thuật

Nghệ thuật kết nối quá khứ và hiện tại, là phương tiện giúp gìn giữ, lưu truyền và phát huy văn hoá dân tộc. Với ý nghĩa ấy, các bạn trẻ tại Cà Mau, bằng hoạt động nghệ thuật, đã góp phần lan toả, nhân lên tình yêu quê hương, đất nước trong những người trẻ và cộng đồng.

Ấm áp chương trình nghệ thuật “Tình ca Đất Mũi”

Nhằm tôn vinh Âm nhạc Việt Nam nói chung, Âm nhạc Cà Mau nói riêng, thể hiện sự tri ân đối với các tác giả có nhiều cống hiến cho sự nghiệp âm nhạc tỉnh nhà. Tối 3/9, tại Trung tâm Hội nghị tỉnh đã diễn ra Chương trình nghệ thuật chào mừng kỷ niệm lần thứ 15 Ngày Âm nhạc Việt Nam với chủ đề :“Tình ca Đất Mũi”. Chương trình do Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch cùng với Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh phối hợp tổ chức.

Sắc màu miền Tây đến với Huế

Những năm qua, mỹ thuật đồng bằng sông Cửu Long (ÐBSCL) có bước phát triển mạnh, tạo được tiếng vang trong khu vực, các vùng miền trong và cả ngoài nước. Câu lạc bộ (CLB) "Sắc màu miền Tây ART" đã có 4 cuộc triển lãm tại Hội Mỹ thuật TP Hồ Chí Minh và Hà Nội từ năm 2019-2023.

Khám phá cùng nhiếp ảnh

Nghệ sĩ Nhiếp ảnh (NSNA) Lê Minh Vũ (Quyên Vũ) sinh năm 1974, tại tỉnh Tiền Giang, hiện sinh hoạt tại Hội NSNA Việt Nam, Chi hội Tiền Giang.

Sắc màu văn hoá địa phương hoà quyện trong từng bài ca, điệu múa

Đạo diễn Nguyễn Tiến Dương, Trưởng Ban giám khảo Hội diễn Nghệ thuật quần chúng tỉnh Cà Mau lần thứ IX - 2024, đánh giá, một trong những điểm nổi bật của hội diễn là những sắc màu văn hoá của địa phương hoà quyện trong các bài hát, điệu múa, càng làm tăng thêm sự hấp dẫn. So với những hội diễn trước, các đội đã có nhiều sự tiến bộ về ca, múa, âm nhạc và trang phục.

Cho chữ mùa Vu lan

Tôi gặp thầy đang cho chữ tại một góc nhỏ trong khuôn viên chùa Thiền Lâm, phường Tân Thành, TP Cà Mau, vào ngày chùa tổ chức lễ Vu lan. Mặc dù bút trên tay đang nắn nót, mắt chăm chú vào con chữ, nhưng được vài nét, khi ngẩng lên chấm mực là thầy nhanh miệng mời gọi mọi người đang đứng túm tụm gần đó: “Viết mấy câu tặng cha mẹ đi chị (cô, chú, anh, em...) ơi!”; “Lại chú cho chữ cầu sức khoẻ, học giỏi nè các con!”; “Cầu tài lộc, sức khoẻ, vạn sự như ý nè anh chị em, cô bác ơi!”... Và bao giờ sau những câu mời gọi, thầy cũng nhấn mạnh “tặng chữ hoàn toàn miễn phí” để khách khỏi đắn đo.