Thứ bảy, 20-12-25 15:52:50
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Nó và tôi

Báo Cà Mau

Nó học giỏi Toán, là lớp phó học tập, cái miệng duyên không tả được, là “mối quan tâm” của những áo dài trắng của lớp, của trường. Tôi học bình thường, không giỏi môn nào, không làm “chức sắc” gì trong lớp, không có khiếu ăn nói, luôn chạnh lòng bởi dù chơi thân với nó nhưng chẳng trong “mối quan tâm” nào hết…

Nó giờ làm kế toán, tôi là thầy giáo dạy cấp 2. Hồi đó, mỗi lúc “ở không” ngồi nói chuyện tương lai, cả hai đều hào hứng sau này làm hiệp sĩ. Bộ có “nghề hiệp sĩ” nữa chắc (!!!). Nên mới có câu chuyện, giờ Văn, do cô chủ nhiệm dạy, nó và tôi chơi trò làm thơ, mỗi đứa vài câu ghép lại thành vần, thảy giấy qua thảy giấy lại. Khi mẩu giấy bị cô bắt được, áng “đại thi ca” đã có nội dung như này: “Chân chính nhất trên đời/ Có lẽ là hiệp sĩ/ Sống trôi nổi nay mai/ Kiên gan và bền bỉ/ Ở xứ sở Ba Li (Bạc Liêu)/ Có hai chàng hiệp sĩ/ Hai ngọn giáo tự do/ Hai lưỡi gươm công lý…”. Ầy dà, trưa ấy, “ngọn giáo tự do” với “lưỡi gươm công lý” ngồi viết tự kiểm đến quá ngọ mới được ra về, khi tốp học sinh buổi chiều đang lục tục kéo nhau đến lớp.

Đầu năm lớp 11, nó và tôi đã biết tạo “thương hiệu”, biết “xây dựng hình ảnh” để “quảng bá” bản thân, vậy mới ghê. Thằng bạn học chung vẽ chân dung thật khéo, nhờ vậy - nó và tôi, mỗi thằng có được một phác họa chân dung ai ngó cũng trầm trồ. Đến độ, ngay thời điểm này đây, khi tôi ngồi rị mọ viết bài này, nó vẫn cài phác họa ấy làm ảnh đại diện Facebook của nó. Chưa hết đâu, bọn tôi lại còn ghép ký hiệu Toán học, ký hiệu Hóa học, ký tự trong bảng chữ cái Hy Lạp và “chế” ra ký hiệu mới tạo “mật ngữ” nữa chứ. Lấy ký hiệu “Tồn tại duy nhất”, ký tự “Bê-ta”, ký hiệu nguyên tố hóa học “Thủy ngân” và “sáng tạo” ra biểu tượng mới mang ý nghĩa “đời anh”… rồi ghép lại thành “mật ngữ tình yêu” mà chỉ nó và tôi biết. Theo đó, nó tưởng tượng người tình trong mộng của nó tên là “Bê-ta”, và “mật ngữ tình yêu” của nó: “Đời anh duy nhất Bê-ta”; còn tôi, tưởng tượng ra một nàng “Thủy ngân” môi đỏ, da trắng, tóc dài… để rồi có “mật ngữ…”: “Đời anh duy nhất Thủy ngân”.

Rồi nó có “Bê-ta” thiệt mọi người ạ! Thiên tình sử của nó và “Bê-ta”, nếu dựng thành tiểu thuyết, chắc cũng dày cỡ 500 trang. Hờn giận liền liền. Lúc mưa, lúc nắng, lúc bão không theo một “dự báo thời tiết” nào cả… Con hẻm Tuyết Sương cạnh ngã tư Quốc Tế mòn vết bánh xe đạp của tôi, lúc làm “bồ câu đưa thư”, lúc là “bung xung đỡ đạn”, có lúc làm tới chức… “đại sứ hòa bình”. Và, cũng có lúc trở thành “người thứ ba lãng nhách” vội vã rút êm, cho “uyên ương có bạn có đôi”. Đám cưới của cặp uyên ương ấy, tôi tài khôn, “nhiệt tình” cộng với “ngô nghê” thành ra “phá đám” (!!!). Chả hề có một tí “trình độ khoa học - thuật kỹ” nào, chỉ là do ngộ nhận rằng ăn kẹo Bimin (cai rượu) sẽ làm “tăng tửu lượng”, uống được nhiều rượu đáp lễ thịnh tình bè bạn đến chung vui đám cưới nó. Vậy là tôi lụi hụi đi mua Bimin cai rượu về cho nó uống. Có ngờ đâu, uống rượu đến đâu nó nhợn lên đến đó, sợ rượu chết khiếp không thể uống (sau mới biết, dược tính của Bimin cai rượu là làm cho ta vì “nhợn” mà bỏ rượu ấy mà). Tôi thật bụng hối tiếc vô cùng. Vậy nhưng (ở đời, có những chữ “nhưng” thiệt ngọt ngào), hôm “phản bái”, tôi thuộc thành phần “khách mời” (vì vợ chồng nó đều là bạn học phổ thông của tôi), đến lúc “trà dư tửu hậu”, nhắc chuyện kẹo Bimin, thật bất ngờ, nó hết lời cà lăm mà “cà cà… cảm ơn mày”, bên ánh nhìn e thẹn và đôi gò má ửng hồng của “Bê-ta” nhà nó.

Tôi thì tìm hoài chẳng có “Thủy ngân”. Hồi đó, có lần đọc nhật ký của tôi, tới đoạn tôi “than thân trách phận”, vì rằng do quá “chết nhát”, nên rung rinh mà không dám ngỏ thành lời, nó phán câu xanh chành (xanh tới tận giờ): “Nói thiệt, tao mà là con gái, tao thương mày liền á Cường”. Thôi thì, được câu ấy, cũng là an ủi cho tôi rồi vậy. Bạn thấy đó, tình bạn phổ thông thật dễ thương, để càng lâu càng quý, cứ y như loại rượu ủ trong thùng gỗ sồi, niềm đam mê của nó vậy (mấy em học trò đọc bài viết, có nhận ra thầy, đừng để ý và chấp nhất lối xưng hô “mày - tao” giữa những bạn bè phổ thông thân thiết như này dùm thầy, nhé!). Một lần cà phê vỉa hè đường Trần Phú, tôi “sửng cồ” với nó: “Tại sao tao nhắn tin, không lần nào mày nhắn trả lời vậy?”. Nó nhướng cặp mắt híp, vẫn cái giọng cà lăm: “Mày mày… mày biết tánh tao rồi, trả lời chi mắc công”. Coi đó, cái thằng “trời đánh”. Sau một hồi “thuyết giảng” của tôi (chẳng gì, tôi theo nghiệp “trồng người” cũng tròm trèm 30 năm rồi), nó “giác ngộ” vấn đề. Vậy là từ bấy đến nay, tin nhắn của tôi, hễ gửi đến nó, được “phúc đáp” ngay và luôn trong mau mắn, cùng lắm là hai đến ba “nốt nhạc”. Kể, có đứa bạn “phục thiện” như này, cũng vui ấy nhỉ!

Trần Ngọc Cường

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.