Thứ bảy, 20-12-25 03:36:05
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Sài Gòn ơi…

Báo Cà Mau

Trong nỗi nhớ của những người ở Bạc Liêu chưa thể gặp người thân đang sinh sống và làm việc tại Sài Gòn, niềm âu lo của người Bạc Liêu đang ở đó vì dịch bệnh, rộng hơn là nỗi canh cánh của cả nước đổ dồn về nơi đang là tâm dịch với số mắc cao nhất cả nước…, tôi lại miên man nỗi nhớ riêng tư về vùng đất mang tên Bác. TP. Hồ Chí Minh, nơi mà tôi và nhiều người nữa vẫn gọi bằng hai tiếng Sài Gòn quen thuộc lâu lắm rồi.

Chợ Bến Thành. Ảnh: Internet

Khoảng 9 - 10 tuổi gì đó, tôi được đi Sài Gòn lần đầu tiên. Đó là chuyến du lịch hè mà cha mẹ thưởng cho 3 chị em tôi. Hồi ấy, được “lên thành phố” chơi là sang dữ lắm. Ấn tượng đầu tiên của mấy chị em là nỗi lo sợ khi 2 lần qua phà: Cần Thơ và Mỹ Thuận. “Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuận, ai đi Hậu Giang đến bắc Cần Thơ”, hai bến phà đã đi vào nhiều ca khúc đầy xúc cảm. Những cây cầu dây văng hùng vĩ hôm nay vẫn không làm người ta quên rằng quá khứ đã từng có những con phà neo đậu trên dòng nước ngược nước xuôi chờ khách. Còn nỗi sợ của mấy đứa nhóc như chúng tôi là sợ lạc mất cha mẹ. Bởi, chỉ trẻ con mới được ngồi trên xe, còn người lớn phải xuống xe khi qua phà. Cho nên ngồi mà cứ thấp thỏm, cứ nhìn với theo cái áo quen thuộc của cha mẹ mình mặc, cảm giác đó nhớ lại mà còn thấy… chênh chao!

Chợ Bến Thành ấn tượng với tôi bởi cái tên và cái đồng hồ trước cửa chợ. Đó là cái chợ to nhất mấy chị em tôi từng được biết, nơi có rất đông dân thành phố và du khách quốc tế đến tham quan, mua sắm. Một cái chợ ấn tượng trên một thành phố lớn. Nhiều khi tự hỏi, không lẽ chỉ ấn tượng bởi tên gọi, bởi cái đồng hồ kia mà hơn 30 năm tôi vẫn nhớ?!

Lên Sài Gòn thì phải đi Sở thú (Thảo cầm viên). Những con khỉ, voi, cọp, báo, sư tử là những con vật mang lại cho bọn nhóc chúng tôi đủ thứ cảm giác - thích thú vì chúng đáng yêu, như con khỉ cầm trái chuối của du khách đưa là ăn ngấu nghiến rồi pha trò, voi thì quơ lấy khúc mía bằng cái vòi rất điêu luyện; kinh sợ nhưng vẫn muốn nhìn là những con hổ, báo, sư tử. Lần đầu tiên tôi được biết đến các loài động vật hoang dã mà trước đó và cho tới giờ cũng chỉ được thấy chúng trên sách báo và tivi.

Trở về nhà sau chuyến đi ấy, chân tôi bị phồng, rộp lớp da, sau đó tróc ra, bỏng rát. Là vì tôi được dẫn đi tản bộ dưới hai hàng cây xanh tán rộng, lại mang đôi giày mới. Đừng ai hỏi nó là con đường mang tên gì, ngay cả khi đầu hai thứ tóc, đường phố Sài Gòn đối với một người mù đường như tôi, cũng vẫn là… ma trận, tôi chẳng biết đường nào thuộc quận nào. Cứ ngồi trên xe, đưa địa chỉ, bác tài chở đến đâu thì biết đến đó thôi.

Những món ăn mà đi Sài Gòn về phải có hồi ấy cũng thường mua trên phà, quen thuộc nhất là bánh mì, nem chua, bánh tráng sữa. Cha mẹ tôi có việc phải đi trên ấy về thì mấy chị em luôn hóng mấy thứ đó. Hòa hợp tất thảy sẽ tạo nên một mùi hương…. Sài Gòn, không biết có ai cùng cảm giác này không…

Từng có những tranh cãi khi nói về danh xưng “Sài Gòn - Hòn ngọc viễn Đông”, không cần biết Sài Gòn có xứng đáng với danh xưng mỹ miều đó hay chưa, nhưng tôi đồng tình với một trong những nhận định liên quan: “Quá khứ về một “Hòn ngọc viễn Đông” với những dấu ấn thuộc địa chẳng có gì đáng tự hào so với một đầu tàu kinh tế năng động TP. Hồ Chí Minh hôm nay”. Vâng, TP. Hồ Chí Minh - Sài Gòn trong chúng ta luôn là một đầu tàu năng động, một thành phố đã đẹp ngay từ tên gọi thân thương “Hồ Chí Minh”. Nhưng ngay thời điểm này, Sài Gòn của chúng ta đang là tâm dịch với số ca mắc mỗi ngày luôn ở hàng trăm đáng âu lo, đọc những thông tin hàng ngày mà cả nước phải xót xa: “Hơn 30 ngày bùng phát dịch, số ca mắc COVID-19 tại TP. Hồ Chí Minh vượt mốc 5.000 (cập nhật của người viết tính đến thời điểm hiện tại là hơn 8.000) với hàng loạt cụm lây nhiễm phức tạp, chồng chéo. F0 xuất hiện khắp nơi, từ gia đình đến nơi làm việc, từ bệnh viện đến cao ốc văn phòng, chợ truyền thống. Xe cấp cứu ngược xuôi, dây giăng phong tỏa, đội quân áo trắng, áo xanh kín mít mặt mũi trở thành hình ảnh quen thuộc”. TP. Hồ Chí Minh buộc phải thực hiện giãn cách toàn xã hội theo tinh thần Chỉ thị 16 tính từ 0 giờ ngày 9/7! Còn đâu nữa không gian luôn náo nhiệt, những dòng người - xe kín lối của một thành phố sầm uất, năng động nhưng cũng còn đó nét dịu dàng, lãng mạn với những con phố rợp bóng cây. Thương lắm Sài Gòn với những địa danh, cảnh vật hằn in trong trí nhớ bao nhiêu đứa trẻ khi được cha mẹ cho “lên thành phố” chơi, giờ phải ngổn ngang trăm mối lo…

Có thể, ngay thời điểm này, Sài Gòn đang đối phó với đầy rẫy những khó khăn do dịch COVID-19 hoành hành, nhưng trong trái tim luôn yêu và hướng về Sài Gòn của đồng bào cả nước thì niềm tin tất thắng sẽ mãi là hiện hữu. Rồi gian khó sẽ qua, thành phố mang tên Bác sẽ lại “sống mãi trong tôi bóng hôm nay sẽ không phai, Sài Gòn đẹp lắm, Sài Gòn ơi, Sài Gòn ơi!”.

CẨM THÚY

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.

Lan toả văn hoá Khmer trong học đường

Giữa trung tâm xã Đá Bạc, nơi có hơn 700 hộ đồng bào Khmer sinh sống, Trường Phổ thông dân tộc nội trú - THCS Danh Thị Tươi trở thành điểm sáng trong hành trình gìn giữ và lan toả giá trị văn hoá truyền thống. Là trường nội trú THCS duy nhất của tỉnh Cà Mau dành cho học sinh Khmer, nơi đây không chỉ truyền đạt tri thức mà còn nuôi dưỡng bản sắc dân tộc, để văn hoá Khmer được tiếp nối bằng sự trân trọng và tự hào.

Chùa Pôthi Thlâng: Điểm tựa tín ngưỡng, an sinh

Được xây dựng từ năm 1889, chùa Pôthi Thlâng (còn gọi là chùa Tập Rèn, toạ lạc tại xã Thới An Hội, TP Cần Thơ) là một trong những cơ sở Phật giáo cổ kính gắn liền với lịch sử vùng đất Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng (cũ).