ĐT: 0939.923988
Thứ sáu, 8-8-25 12:43:36
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Sức mạnh của ngôn từ

Báo Cà Mau Một người mẹ đã viết một tâm sự dài, nói đúng hơn là viết những lời như kêu cứu trước việc đứa con trai út của mình đã luôn buồn rầu bởi nghe những lời (vô tình) thốt ra từ miệng của người lớn, rằng gia đình chị hẳn sẽ "vẹn toàn hơn" nếu như đứa con trai út đó là... con gái.

Một người mẹ đã viết một tâm sự dài, nói đúng hơn là viết những lời như kêu cứu trước việc đứa con trai út của mình đã luôn buồn rầu bởi nghe những lời (vô tình) thốt ra từ miệng của người lớn, rằng gia đình chị hẳn sẽ "vẹn toàn hơn" nếu như đứa con trai út đó là... con gái.

Số là, gia đình chị đã có 2 đứa con trai nên đứa con thứ ba khi được sinh ra, mọi người mặc nhiên nghĩ rằng, vợ chồng chị đang cố để có thêm một đứa con gái cho "đủ nếp, đủ tẻ". Và thế là, trong những cuộc trò chuyện về con cái, những người lớn cứ (lại vô tình?!) chắc lưỡi trước mặt vợ chồng chị và cả đứa con trai út về chuyện "nếp tẻ" mà không để ý đến đứa trẻ đang thắt thỏm với suy nghĩ rằng mình không phải là đứa con cha mẹ mong đợi.

Người mẹ ấy đã không thể bịt tai con để tránh cho con nghe những điều không nên nghe, càng không thể "bịt miệng" những người "chắc lưỡi" kia bởi đôi lúc đó là hàng xóm, là bạn thân, là người trong dòng họ...

Và những lời ấy từ miệng người lớn khi đã lọt vào tai của đứa trẻ thì đứa trẻ đã mặc nhiên tin rằng đó chính là sự thật, dù người mẹ ấy đã bao lần giải thích cho con nhưng kết quả là đứa trẻ ấy vẫn buồn bã với suy nghĩ: "nhưng nếu con là con gái thì ba mẹ sẽ hạnh phúc hơn, đúng không?".

Và người mẹ ấy đã khẩn thiết cầu cứu với mong muốn, những lời của mình phần nào sẽ tác động đến những người lớn, mong họ hãy thận trọng hơn khi nói ra những lời có khả năng gây ra những tổn thương trong lòng con trẻ. Bởi theo lời chị: "những lời nói vô tình lướt qua đầu lưỡi, bay vào không khí, mà rất có thể rớt vào tim bọn trẻ, như một hạt sạn mà phải biết bao nhiêu yêu thương sau đó cũng không làm tan biến được".

Trong chúng ta, có lẽ ai cũng hơn một lần nghe qua (hoặc nói ra) câu: “tụi nó còn con nít, biết gì…”. Kèm sau đó là những cuộc nói chuyện về đủ thứ đề tài trước mặt con (cháu), từ chuyện làm ăn, mánh mung đến chê bai, nói xấu người khác, hoặc đôi lúc còn đưa ra những lời nhận xét tiêu cực về chính những người yêu thương của đứa trẻ mà không quan tâm nhiều đến việc trẻ tiếp nhận những thông tin ấy ra sao.

 Bé trai của người mẹ kể trên dù sao vẫn may mắn khi vẫn có thể nói với mẹ về nỗi buồn ấy của mình, chứ không ít đứa trẻ đã đau khổ trong thinh lặng trước những điều mình nghe được, những lời nói kiểu như: mình là “vịt trời”, mình là đứa con “vỡ kế hoạch” của ba mẹ, rằng cha mình là người nghiện ngập, bất tài, rằng mẹ mình là người lạt lòng, vụng về. Rồi cả những từ kiểu “gia đình đó nghèo mà còn bày đặt”, rằng “cha mẹ nó sống chung với nhau chỉ vì con cái thôi chứ thực ra họ ghét nhau đến mức không thèm nhìn mặt…”.

Hoặc như chính cha mẹ, cũng với lối suy nghĩ “con nó còn con nít, chắc chưa biết gì” nên đôi khi cũng nói ra những lời không nên nói, hoặc nói một đằng làm một nẻo trước mặt trẻ con mà không hề nhận ra tâm hồn con mình đã “hư hao” vì điều đó đến như thế nào.

Vị vua nước Anh George VI (Albert Frederick Arthur George 1895-1952) từng kể về những “ám ảnh” trong tuổi thơ của mình những lúc cha mẹ đi làm và gửi ông cho người vú nuôi. Người vú nuôi ấy đã cười nhạo và nhại lại những lời nói lắp của ông, việc ấy khiến cho tật nói lắp của ông càng trở nên nghiêm trọng hơn. Mãi đến sau này, tật nói lắp ấy mới được cải thiện nhưng rất rõ ràng, sự cười nhạo và nhại lại của người vú nuôi ấy đã tác động mạnh mẽ đến ông ra sao.

 Một vị hoàng tử con vua (sau này trở thành vua) còn bị tác động bởi những lời nói, ngôn từ của người lớn đến như thế, huống chi những đứa trẻ đơn thuần - như đứa bé đã buồn bã thắc mắc với mẹ rằng có phải ba mẹ đã ước “sinh ra con gái chứ không phải con trai”, hay như những đứa trẻ vốn dĩ đã dễ bị tổn thương với mặc cảm mình là “vịt trời”, rằng cha mẹ mình là người không tròn vẹn, rằng gia đình mình nghèo… thì sẽ đến như thế nào trước những lời thốt ra (có chủ ý hoặc vô tâm) của những người lớn?

Người lớn ơi, những lời thốt ra từ miệng chúng ta có thể là hoa hồng mà cũng có thể là gai nhọn, là dao bén… mà trẻ con thì mong manh, vô tội, sao có thể không là hoa hồng mà lại là...

Ðoàn Ngọc

Những người kể chuyện lịch sử thời hiện đại

Giữa nhịp sống hối hả, có những người lặng lẽ giữ gìn và lan toả ký ức lịch sử dân tộc theo cách đặc biệt, đó là những thuyết minh viên tại các khu di tích lịch sử. Họ không chỉ là người dẫn đường, mà còn là “người kể chuyện lịch sử”, góp phần thắp sáng tinh thần yêu nước, khơi dậy lòng tự hào trong mỗi thế hệ.

Biểu diễn văn nghệ phục vụ gần 2.000 người dân dịp 27/7

Sáng 26/7, ông Dương Hoàng Giang, Giám đốc Trung tâm Văn hóa tỉnh Cà Mau cho biết, đơn vị vừa hoàn thành chương trình biểu diễn văn nghệ lưu động tại 4 địa phương, nhân kỷ niệm 78 năm Ngày Thương binh – Liệt sĩ (27/7/1947 – 27/7/2025).

Chương trình nghệ thuật “Rạng rỡ Cà Mau”: Thanh âm của niềm tin, khát vọng

Tối 22/7, tại Công viên Văn hóa phường Giá Rai, Trung tâm Văn hoá tỉnh Cà Mau phối hợp Phòng Văn hoá - Thể thao phường tổ chức chương trình nghệ thuật với chủ đề “Rạng rỡ Cà Mau”. Chương trình thu hút đông đảo cán bộ, người dân và các bạn trẻ đến cổ vũ, thưởng thức, tạo nên bầu không khí vui tươi, rộn ràng.

Người “giữ hồn” nghệ thuật Nhạc trống lớn

Ông Hữu Văn Kel, Đội trưởng Đội Nhạc trống lớn ấp Cây Khô (xã Hồ Thị Kỷ) vinh dự là 1 trong 15 cá nhân của tỉnh Cà Mau vừa được đề nghị xét tặng danh hiệu “Nghệ nhân ưu tú” trong lĩnh vực Di sản văn hoá phi vật thể lần thứ IV-2025, thuộc loại hình “Nghệ thuật trình diễn dân gian Nhạc trống lớn của người Khmer”. 

Quảng bá hình ảnh quê hương

Sinh ra và lớn lên ở TP Hải Dương, năm 1996, anh Nguyễn Hiệp (Nguyễn Văn Hiệp, sinh năm 1979, hội viên Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Lâm Ðồng) vào Nam lập nghiệp. Ngoài công việc chính là kinh doanh hàng ăn tại Phường 1 - Bảo Lộc, tỉnh Lâm Ðồng, những lúc rảnh rỗi anh tìm đến nhiếp ảnh như cách để xả stress.

Thắp sáng ước mơ cho tài năng trẻ Cà Mau

Ca sĩ Hồ Tuấn Phúc mong mỏi lớp thanh nhạc của mình tại quê nhà Cà Mau sẽ mở ra thêm cơ hội cho các bạn trẻ có đam mê ca hát tiếp cận với nền âm nhạc chuyên nghiệp một cách dễ dàng hơn.

Phát huy hiệu quả thiết chế văn hoá sau sáp nhập xã

Sau sáp nhập đơn vị hành chính cấp xã, nhiều trụ sở, trong đó có Trung tâm Văn hoá - Thể thao, trở nên dôi dư. Song, các địa phương đã linh hoạt tận dụng, phát huy hiệu quả các thiết chế này nhằm tránh lãng phí tài sản công và đáp ứng nhu cầu sinh hoạt văn hoá của người dân.

Lan toả đam mê

Chị Ðặng Thị Thanh Mai không nhớ rõ mình bén duyên với nhiếp ảnh từ khi nào. Chỉ nhớ cách đây hơn 10 năm, lúc chưa nghỉ hưu, nhưng vì mê dịch chuyển đó đây, nên tranh thủ ngày cuối tuần, ngày phép... cứ có dịp là chị lại thu xếp thực hiện nhiều chuyến đi.

Gìn giữ con chữ, vun bồi bản sắc

Cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, luôn quan tâm giữ gìn, lưu truyền chữ viết của dân tộc và duy trì thường xuyên các lớp giảng dạy, với sự hỗ trợ của các ban, ngành, đoàn thể tỉnh. Những lớp học ấy không chỉ là nơi truyền dạy ngôn ngữ, mà còn là cầu nối thế hệ, vun bồi bản sắc, văn hóa của một cộng đồng giàu truyền thống.

Khi sắc màu dẫn lối

Tay máy nữ Nguyễn Bích Thu hiện sinh sống và làm việc tại TP Hồ Chí Minh. Ðam mê nhiếp ảnh từ năm 2020, tuy không sinh hoạt chính quy ở tổ chức nào, nhưng tình yêu dành cho nhiếp ảnh trong chị luôn được nuôi dưỡng, vun đắp, duy trì qua rất nhiều những chuyến đi kết hợp giữa sáng tác nhiếp ảnh và du lịch trải nghiệm. Ngoài chủ đề yêu thích nhất là ảnh phong cảnh, chị cũng thích chụp ảnh chân dung, đời thường và nhiều chủ đề khác theo phong trào của anh em nhiếp ảnh tại TP Hồ Chí Minh.