Thứ bảy, 20-12-25 04:47:15
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Thơ tỏ tình trên báo

Báo Cà Mau

Trong nhiều câu chuyện tôi được nghe cô Út Trong kể về cái thời cô còn là thiếu nữ, tôi ấn tượng về một bài thơ tỏ tình in trên báo của một người chiến sĩ yêu thầm cô gái ở ngành quân trang có nước da bánh mật, đôi mắt đen lay láy và mái tóc dài suôn mượt phủ tấm lưng ong, nhưng không dám ngỏ lời, nên mượn trang báo để trải lòng qua những vần thơ.

Minh họa: B.T

Năm đó, cô 18 tuổi, công tác ở xưởng may quân trang, công việc của cô tiếp xúc với bộ đội nhiều lắm, trong đó có một chú bộ đội, cũng là phóng viên chiến trường, một cây bút văn thơ của báo địa phương. Lăn vùi, xông xáo ngoài mặt trận là vậy nhưng khi gặp cô, chú tỏ ra lúng túng, ngại ngùng, hay len lén nhìn cô và thường nấn ná mỗi lúc đơn vị rời đi. Dù không nói lời nào nhưng cô biết chú ấy có cảm tình đặc biệt với mình, bản thân cô cũng có thiện cảm nên mỗi khi bắt gặp cái nhìn len lén đó lòng cô cũng lâng lâng, xao xuyến. Vậy mà lần này qua lần khác, lời tỏ tình chú ấy không thể thốt ra.

Một hôm, cô nhận được tờ báo “Chiến Khu” từ cô giao liên đem tới và nói: “Có người tặng chị Út bài thơ đăng trong tờ báo này, chị đọc nhé!”. Tay nhận tờ báo, cô đang ngạc nhiên và bối rối chưa kịp nói lời cảm ơn và hỏi han câu nào thì cô ấy đã chống xuồng đi khuất.

Thập niên 60 thế kỷ trước ở tỉnh đã ra đời tờ báo Đảng lưu hành nội bộ, chủ yếu là đưa tin chiến sự, gương đồng bào, cán bộ, chiến sĩ có thành tích trong kháng chiến, lao động - sản xuất giỏi. Trang văn học có truyện ngắn, bút ký, thơ…, còn hình ảnh thì in bản kẽm làm rất công phu. Số lượng phát hành có hạn nên ai có được tờ báo trong tay là mừng lắm.

Hồi đó, tờ báo Kháng chiến như một biểu tượng của tinh thần bất khuất, là mệnh lệnh chiến đấu trên mặt trận chính trị, tư tưởng, cho nên trang Văn hóa - Nghệ thuật trên báo cũng mang tinh thần đó, không lê thê, ướt át, ủy mị. Bài thơ tỏ tình của chú bộ đội, vừa thay lời trái tim muốn nói với người mình yêu, vừa là lời tuyên thệ của một người lính “Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”, cũng như khéo léo bày tỏ ước mơ hạnh phúc khi đất nước thanh bình, chỉ có 2 câu cuối Út Trong mới biết người ấy viết cho riêng mình.

Cô đọc đi đọc lại đến thuộc lòng bài thơ của chú ấy, mộc mạc, chân tình nhưng không kém phần tha thiết. Dù chưa có lời hứa hẹn cùng nhau nhưng bài thơ ấy đã kết chặt tình cảm của hai người, vì vậy niềm tin của cô đối với người ấy ngày càng được nâng niu, hy vọng.

Nhưng, thời bom đạn thì những bất trắc, rủi ro làm sao lường được, mất mát đau thương là chuyện của chiến tranh mà!

Một năm sau, cô Út Trong đón nhận nỗi đau suýt làm cô ngã quỵ: chú ấy đã hy sinh!

Út Trong cất giấu nỗi buồn vào trong sâu thẳm tâm hồn để hoàn thành nhiệm vụ, mong cho hòa bình mau đến để thực hiện tâm nguyện của người yêu gửi gắm trong bài thơ. Đó là đón má về phụng dưỡng. Má chú một mình nuôi con, vừa tham gia công tác hậu cần nên mọi người gọi là “Má Sáu”. Lúc chồng hy sinh bà mới ngoài 20 tuổi. Sau đó con trai đi công tác thoát ly, bà thui thủi một mình. Thương má nhưng còn nhiệm vụ thiêng liêng, nên mong ước khi đất nước thanh bình, gia đình nhỏ của chú sẽ phụng dưỡng người mẹ kính yêu thật chu đáo.

Ngày đất nước thống nhất, niềm vui sum vầy tràn ngập quê hương và mỗi gia đình, riêng Má Sáu vẫn một mình, thế là cô Út Trong đón má về phụng dưỡng. 30 năm sau, Má Sáu ra đi trong sự tiếc thương của mọi người, con dâu chưa cưới của bà trở thành tấm gương hiếu đạo hiếm có thời bấy giờ.

Năm tháng trôi qua, giờ cô Út Trong đã 70 tuổi, nhưng vẫn còn khỏe và minh mẫn lắm, vẫn hay kể cho con cháu nghe những câu chuyện ngày xưa.

Năm nay có dịp về quê, ghé thăm cô Út, huyên thuyên biết bao chuyện vui buồn thế sự. Tôi thử hỏi cô về bài thơ tình năm cũ, cô gật đầu rồi mau mắn lấy chìa khóa mở cánh tủ thờ, lấy ra một chiếc cặp da, đây là nơi cô cất giữ những kỷ vật của đời mình, trong đó có tờ báo “Chiến Khu” đã ngả màu vàng sẫm của thời gian. Nhưng có lẽ bài thơ tỏ tình của người yêu dấu ngày xưa vẫn còn xanh mãi, dù hạnh phúc riêng tư không trọn vẹn nhưng hạnh phúc chung của dân tộc đã viên mãn, chan hòa.

Bút Ngọc

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.

Lan toả văn hoá Khmer trong học đường

Giữa trung tâm xã Đá Bạc, nơi có hơn 700 hộ đồng bào Khmer sinh sống, Trường Phổ thông dân tộc nội trú - THCS Danh Thị Tươi trở thành điểm sáng trong hành trình gìn giữ và lan toả giá trị văn hoá truyền thống. Là trường nội trú THCS duy nhất của tỉnh Cà Mau dành cho học sinh Khmer, nơi đây không chỉ truyền đạt tri thức mà còn nuôi dưỡng bản sắc dân tộc, để văn hoá Khmer được tiếp nối bằng sự trân trọng và tự hào.

Chùa Pôthi Thlâng: Điểm tựa tín ngưỡng, an sinh

Được xây dựng từ năm 1889, chùa Pôthi Thlâng (còn gọi là chùa Tập Rèn, toạ lạc tại xã Thới An Hội, TP Cần Thơ) là một trong những cơ sở Phật giáo cổ kính gắn liền với lịch sử vùng đất Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng (cũ).