Thứ bảy, 20-12-25 07:17:21
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Xin trả tôi về những ngày xưa..

Báo Cà Mau

Bức ảnh tôi chụp đám con cháu mình đang ngồi nhóm bếp nấu ăn - một trong những trò chơi của con nít - vô tình nhận được trên 2.000 lượt “like” (thích) của cộng đồng mạng! Tôi không nghĩ ra tấm ảnh mình chụp chơi, đăng cho vui, lại có độ “câu like” cao như vậy. Thằng cháu nó tag tên tôi vô một trang cộng đồng đã lấy bức ảnh ấy đăng lên, tôi nhấp vô xem mới hay những trò chơi trẻ con kiểu ngày xưa như thế lại có sức hút người ta như vậy.

Ảnh minh họa: Internet

Facebook lâu lâu lại có những bài đăng khiến ta nhớ về ngày xưa da diết. Hình như cũng có nhiều người cùng tâm trạng này, nên họ chia sẻ những trang chuyên đăng tải hình ảnh tinh nghịch của trẻ con ngày xưa, với những status như: “Ai biết trò này chắc cũng đã U40 trở lên”, “Xin trả tôi về những ngày xưa nhỏ bé”, “Cảm ơn đời vì đã cho tôi một tuổi thơ không có Internet”…

Ngày xưa đó có gì mà “lôi kéo” nhiều người muốn trở về, hoặc là luôn tràn đầy trong tâm thức bao kỷ niệm khi ai đó vô tình khơi gợi. Ít nhất, ở đó là không gian bao la của những trò chơi chỉ tuổi thơ xưa mới có. Là những buổi tắm đìa, lặn ngụp bờ ao, móc sình đất chọi nhau chí chóe. Giờ mà chơi trò này chắc nhiều đứa trẻ không dám, vì cho rằng nó dơ bẩn. Thích nghịch nước, nhưng các cháu chỉ quen được đi bơi ở những hồ bơi hoặc bãi tắm khi du lịch biển. Là trò chơi súng ống thụt, lấy một nhánh trúc chừng 5 tấc làm súng và vo giấy ướt thành viên tròn, hoặc tìm những trái bố có hình tròn, vừa với đầu súng để làm “đạn” bắn. Có đứa bị bắn đau rồi… đổ quạu, chạy đi méc người lớn, thế là tan tành cuộc vui. Là những buổi chiều mát mẻ long nhong ngoài sân, bãi đất trống quanh nhà tìm cỏ đuôi gà để đá. Loại cỏ này giờ hiếm hoi quá. Thỉnh thoảng tôi về quê, ruộng đất thênh thang với những mô đất đầy cỏ dại nhưng vẫn tìm không ra loại cỏ đuôi gà để rủ bọn trẻ hái và chơi trò ngày xưa mà mẹ, cậu tụi nó hay chơi. Rồi thì lấy tàu lá chuối làm súng. Loại “súng” này khác với súng làm từ nhánh trúc kể trên. Súng này làm bằng cách rọc bỏ lá chuối hai bên, chừa lại tàu lá, mà phải chừa đoạn to, chắc để khi chơi, súng không bị “lặt lìa”. Sau đó lấy dao xắn vào tàu chuối thành những cái ngàm đều nhau, để bật nó lên, rồi vuốt xuôi sẽ nghe “phặt, phặt”. Chỉ thế là tụi nhóc có được cây súng bằng tàu lá chuối chơi mê mệt.

Dây thun bây giờ hình như chỉ để cột đồ trong mấy tiệm hàng xén chuyên bán đồ bỏ vào bọc. Chứ hồi xưa, dây thun đủ thứ công dụng. Búng thun là trò mà gần như đứa trẻ nào cũng từng chơi: hai đứa ngồi hai đầu, lấy ngón trỏ búng sợi dây thun sao cho hai mí thun chồng lên nhau, đứa nào búng sợi thun của mình chồng lên trước thì thổi cho hai cọng rời ra, thế là thắng cuộc; thổi không rời thì bên kia thổi và tất nhiên ai thổi được tách hai sợi thun thì chiến thắng thuộc về bên đó. Chả hiểu ai phát minh ra những trò chơi… ngộ vậy, nhưng nó lại là tuổi thơ thú vị của nhiều người. Dây thun còn là “tài sản” của nhiều đứa. Hồi đó làm gì mua đồ nhiều đến mức có dây thun cả đống trong nhà như giờ. Tiền mua quà bánh, tụi tôi lén mẹ mua dây thun để dành, những cọng thun đủ màu đỏ, vàng, xanh. Tích cóp được nhiều thì đem ra thắt thành sợi dài, đan xen màu với nhau trông rất đẹp. Thắt thun cũng có nhiều kiểu, thắt dây đơn, dây đôi, dây ba. Đứa nào có sợi dây thun thắt dày cộm, dài thòng lòng thì oách lắm. Dây thun còn để chơi trò nhảy dây, quay dây mà bọn con gái, con trai gì cũng tham gia được.

Chơi u hấp, chơi keo, bắn đạn, nắn đất chơi “nu na nu nống”, hái lá lục bình xắt nhỏ làm đồ ăn và lá lồng đèn thì làm tiền để chơi trò bán tiệm… Rất nhiều trò chơi trẻ con ngày ấy có thể đã chìm vào ký ức sâu thẳm của nhiều người. Vậy mà, thỉnh thoảng các trang Facebook khơi gợi, lại khiến người ta bâng quơ nhớ về thời tuổi nhỏ của mình. Đâu chỉ là những trò chơi, mà còn là những trang sách học trò ngày ấy với những bài mà tới giờ tôi và nhiều người vẫn còn thuộc nằm lòng, như “Cái trống trường em”, “Thương ông”, “Sáng mùng Hai tháng Chín”…, nhớ nhất là trích đoạn trong “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh: “Hàng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường…”.

“Xin trả tôi về những ngày xưa nhỏ bé”, “Cảm ơn đời vì đã cho tôi một tuổi thơ không có Internet”…, đôi khi đó chỉ là những hoài niệm để… nhớ. Cuộc sống vốn dĩ như một dòng trôi, “không ai tắm hai lần trên một dòng sông” như lời một triết gia đã nói. Sự tiến bộ của thời đại 4.0 này tất nhiên làm cuộc sống chúng ta thoải mái, tiện nghi, dễ chịu hơn. Thế nhưng, có những không gian bát ngát xanh, rộn rã tiếng cười của thời tuổi thơ như ngày xưa quả thật khó tìm lại được…

Cẩm Thúy

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.

Lan toả văn hoá Khmer trong học đường

Giữa trung tâm xã Đá Bạc, nơi có hơn 700 hộ đồng bào Khmer sinh sống, Trường Phổ thông dân tộc nội trú - THCS Danh Thị Tươi trở thành điểm sáng trong hành trình gìn giữ và lan toả giá trị văn hoá truyền thống. Là trường nội trú THCS duy nhất của tỉnh Cà Mau dành cho học sinh Khmer, nơi đây không chỉ truyền đạt tri thức mà còn nuôi dưỡng bản sắc dân tộc, để văn hoá Khmer được tiếp nối bằng sự trân trọng và tự hào.