Thứ bảy, 27-12-25 00:03:38
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Dễ chán...

Báo Cà Mau

Thời gian nghỉ Tết năm nay khá dài, để “giết” thời gian và để tách thằng bé ở nhà ra khỏi cái màn hình vi tính, cái ti-vi, hay ôm khư khư quyển truyện tranh trên tay, tôi mua về hộp đồ chơi ghép hình với 500 mảnh ghép để cùng chơi với con.

Lúc đầu thằng bé còn hăm hở giup mẹ lựa chọn mảnh ghép theo màu, theo mảng theo hình mẫu, nhưng quả thật rất khó, người lớn như tôi còn thấy ngán ngại huống hồ gì là trẻ con, nên mới hơn 1 tiếng đồng hồ tham gia, thằng bé đã tuyên bố: “Con bỏ cuộc, chúc mẹ may mắn!”. Nhưng mỗi khi tìm được một mảnh ghép phù hợp thì tự dưng cảm thấy trong lòng rất vui, rất phấn khởi, vậy là… ghiền thiệt chứ chẳng chơi. Thế là mấy ngày Tết lại hết giờ, hết ngày với cái trò chơi mới này. Cuối cùng thì, sau mấy ngày đêm “vật lộn” với mớ mảnh ghép lộn xộn, bức tranh được ghép từ 500 mảnh ghép cũng đã hoàn thành. Trị giá của bộ ghép hình này chỉ hơn 100 ngàn đồng, nhưng khi đã là một bức tranh hoàn chỉnh thì giá trị của nó thật lớn, bởi đã tiêu tốn của tôi biết bao công sức đầu tư vào đó.

Ảnh minh họa: B.T

Trước đây, tính của tôi cũng thuộc loại hay cả thèm chóng chán, thích cái gì là thích cho bằng được, nhưng cũng chỉ được một thời gian là quăng xó hết. Nhưng kể từ khi có con, thì dù cho có ngán ngại việc gì đến mấy cũng phải cố gắng làm đến cùng để… làm gương cho con. Nhớ mấy năm trước, lúc phong trào làm lịch cho con rộ lên, tôi cũng đua đòi bắt chước người ta làm theo. Mà muốn làm lịch đẹp thì phải có hình nền đẹp, vậy là suốt ngày tranh thủ cứ có thời gian trống là lên mạng để tải hình nền, tải nhiều đến nỗi cái ổ cứng máy tính không còn chỗ chứa, phải dự trữ thêm mấy cái USB. Lựa được hình nền ưng ý rồi thì lại quay sang chụp ảnh cho con để làm lịch. Mà ngặt nỗi cu cậu nhà tôi rất ghét chụp ảnh, đang nhe răng cười tươi nhưng hễ thấy mẹ đưa cái máy ảnh lên là vò đầu bứt tóc kêu khóc ỏm tỏi. Vậy là, để có một tấm ảnh đẹp, đạt tiêu chuẩn… lên lịch, tôi phải “canh me” hàng mấy ngày trời mới rình chụp được vài kiểu ưng ý để chọn lọc lại. Và cũng may là phong trào nhà nhà làm lịch rộ lên chỉ được một thời gian ngắn thì xẹp xuống, tôi dẹp luôn mớ phần mềm này nọ cho nhẹ máy tính, chứ nếu không thì chẳng biết lấy chỗ đâu mà chứa cho hết!

Kế tới là ghiền chơi trò trồng cây, nuôi gia cầm, xây nhà, dựng nông trại trên mạng. Không biết mê cái gì mà mê quá trời. Ngày nào cũng phải mở máy tính lên mạng để vô thu hoạch, bắt sâu, gieo hạt, cho mấy con thú trên đó ăn. Sáng 6 giờ 30 phút đưa con đi học, vậy mà gần 6 giờ tôi đã lọ mọ thức dậy lên mạng để vô nông trại thu hoạch, rồi tranh thủ mua hạt giống, trồng mấy thứ cây cỏ sao cho có thời gian thu hoạch sau chừng vài tiếng đồng hồ vô cơ quan làm việc, để sau khi ăn trưa xong còn lên thu hoạch cho kịp?! Sau khi mua được mấy cái chuồng trâu bò, cất được 1 cái nhà có hồ bơi, kín cổng cao tường, nuôi được một đàn heo, bò, gà, cừu... và cả voi nữa thì tôi nghỉ chơi vì… chán.

Từ trò chơi trồng cây ảo trên Internet, tôi chuyển qua đi… mua phân, mua thùng xốp, mua hạt giống về trồng cây thật trên mảnh sân bé tí trước và sau nhà. Cái này đúng nghĩa “làm chơi ăn thiệt” đó, tuy chỉ gieo trồng trong một thời gian ngắn mà mẹ con tôi có rau xanh, dưa leo, cà chua… ăn dài dài. Mớ rau thu hoạch được mỗi bữa tuy chỉ vài ba ngàn đồng, nhưng tự tay mình chăm sóc, tưới tiêu thì có rất nhiều điều lý thú. Nhưng kể từ khi phát hiện ra trong mớ rau cải trồng trong nhà có mấy con sâu róm thì tôi lập tức giải nghệ, vì tôi vốn… kỵ với mấy con côn trùng này.

Tôi còn bị mấy trang web trên mạng “dụ dỗ” vô con đường làm hand-made, từ xỏ hột làm dây đeo trang sức, tới làm hoa vải rồi làm đồ chơi bằng vải..., để rồi cái nào cũng mê, cũng khoái. Và tiền của, thời gian... đổ vô mấy thứ này cũng không phải là ít. Bù lại, tôi có thể tự tay làm cho mình những thứ trang sức mà mình thích, đặc biệt là không “đụng” hàng; hay tự tay thiết kế, sáng tạo các vật dụng trong nhà, từ miếng lót ly, lót nồi cơm điện, đến cái ống đựng viết cho con, cây đèn ngủ, bức tranh treo trên tường… Có thể các vật dụng đó không đẹp, không lung linh nhưng cái cảm giác tự tay mình làm ra được một món đồ thì thật là thích, thật nhiều ý nghĩa! Nhưng cũng may là tôi chỉ mê một thời gian rồi chán, chứ nếu không thì chắc phải thuê thêm một cái nhà kho để chứa…

Hiện tại trong tôi chỉ còn một nỗi đam mê đã nhiều năm nay nhưng vẫn chưa thấy chán, đó là vào bếp nấu ăn. Tôi thích vô bếp nấu món này món nọ, hễ đi đâu được ăn món gì mới, lạ, là cuối tuần hôm đó, lại nghiền ngẫm, tìm cách nấu. Có thể món ăn mới mà tôi nấu không giống lắm với món tôi đã thưởng thức qua, nhưng chí ít thì tôi cũng đã chế biến ra thêm được một món ăn lạ để cả nhà cùng thưởng thức. Đó cũng là một niềm vui, niềm hạnh phúc của riêng tôi…

Không biết mai mốt tôi có mê cái trò nào nữa không, nhưng cho tới giờ này, tôi chưa từng hối tiếc vì mình đã ham nhiều thứ như vậy. Ông bà xưa hay nói “biết nhiều, khổ nhiều”, nhưng mặc kệ, thà khổ còn hơn bị lỗ là không biết gì…

Nguyên Bảo

Chùa Rạch Cui - biểu tượng của đoàn kết và sum họp

Giữa không gian sông nước hiền hoà của xã Khánh Bình, chùa Rạch Cui hiện lên như một dấu son đặc biệt trong đời sống văn hoá tâm linh của đồng bào Khmer Cà Mau. Không chỉ là ngôi chùa Nam tông mang giá trị kiến trúc truyền thống, Rạch Cui còn là nơi ghi dấu lịch sử cách mạng hào hùng, in đậm tinh thần đoàn kết Kinh - Khmer - Hoa trên vùng đất địa đầu cực Nam Tổ quốc.

79 thí sinh tham gia Liên hoan Đờn ca tài tử học đường

Tối 19/12, tại Trung tâm Văn hoá tỉnh, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch tổ chức khai mạc Liên hoan Đờn ca tài tử học đường tỉnh Cà Mau năm 2025.

Tập huấn xây dựng mô hình trải nghiệm Nhạc trống lớn của người Khmer

Sáng 19/12, tại Nhà sinh hoạt văn hoá ấp Cây Khô, Xã Hồ Thị Kỷ, Phân viện Văn hoá, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch miền Nam phối hợp Đoàn Nghệ thuật Khmer tỉnh Cà Mau tổ chức tập huấn “Xây dựng mô hình trải nghiệm Nghệ thuật Nhạc trống lớn của người Khmer ở tỉnh Cà Mau”. Đoàn Nghệ thuật Khmer tỉnh Cà Mau tổ chức tập huấn “Xây dựng mô hình trải nghiệm nghệ thuật Nhạc trống lớn của người Khmer ở tỉnh Cà Mau”. Dự buổi tập huấn có Tiến sĩ Bùi Thị Hoa, Phó Phân viện trưởng phụ trách Phân viện Văn hoá, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch miền Nam.

Trưng bày triển lãm “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”

Sáng 15/12, Bảo tàng tỉnh Cà Mau phối hợp với Đảng uỷ, UBND xã An Trạch và Trường THCS Võ Nguyên Giáp tổ chức khai mạc trưng bày triển lãm chuyên đề “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”.

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.