ĐT: 0939.923988
Thứ bảy, 10-5-25 22:38:22
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Văn nghệ sĩ cũng là chiến sĩ...

Báo Cà Mau (CMO) Tôi gọi ông qua điện thoại, hỏi thăm về hoạt động của Đoàn Văn công giải phóng tỉnh Cà Mau trong trận Mậu Thân 1968. Ông nói “có nhiều chuyện để kể lắm…”.

Và không để tôi xuống thị trấn Cái Nước gặp ông như đã hẹn, mấy hôm sau, nhân chuyến ra Cà Mau có việc, tôi được ông tạo điều kiện cho gặp. Ông bảo “sẵn tiện gặp luôn, khỏi mất công bây lặn lội tới dưới”.  

Ông là vậy, giản dị, gần gũi, không màu mè, khách sáo. Với cách nói năng dí dỏm, mạnh mẽ, khí khái (nhiều người bảo ngang tàng), có mặt ông ở đâu là nơi đó sôi động hẳn. Tuổi đã gần 80, nhưng trí nhớ ông còn khá minh mẫn. Ông kể lại chuyện hoạt động của đoàn cách đây nửa thế kỷ đầy hào hứng, nghe như mới hôm nào. Ông chính là Soạn giả, Đạo diễn, NSƯT Huỳnh Hảnh, nguyên Phó Đoàn Văn công giải phóng tỉnh Cà Mau.

Ký ức Mậu Thân

“Hồi đó, đoàn vừa làm nhiệm vụ tuyên truyền vũ trang đồn bót, phát động quần chúng nổi dậy, kêu gọi binh sĩ về với cách mạng, vừa biểu diễn văn nghệ phục vụ bộ đội, phục vụ đồng bào vùng ven... Đoàn thường chia làm 2 đội để cơ động trong phục vụ. Những lúc như thế, sân khấu sơ sài, chỉ là những khoảnh đất trống được che chắn tạm. Khi có sự kiện quan trọng, biểu diễn lớn thì tập trung đoàn, làm sân khấu đàng hoàng”, ông kể.

Một điều đặc biệt là những đợt đánh lớn, đoàn luôn bám sát các đơn vị bộ đội. Biểu diễn phục vụ văn nghệ trước khi ra trận. Chuẩn bị vở diễn, tâm thế, trực chiến để khi vừa thắng trận là phục vụ mừng công…

Trong Tổng tiến công và nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968, ông có những kỷ niệm khó quên. Ông kể: “Tôi dẫn một đội hơn 10 người phục vụ cánh quân bên Cà Mau Bắc. Mới đi khỏi vàm Ô Rô, pháo chụp xuống dữ dội. Mấy anh bên vũ trang nói: “Không được anh Bảy ơi, anh dẫn đoàn về đi để bảo toàn tính mạng cho anh chị em”. Có đắn đo, nhưng không còn cách nào khác, bởi bảo toàn lực lượng của đoàn cũng là một nhiệm vụ chính trị.

Trên đường về, tôi rất tâm trạng. Ngồi ngay trên xuồng tôi viết một mạch hoạt tượng “Nổi dậy” để ca ngợi khí thế xung trận của quân dân ta. Trong đó có những câu như: “Ầm ầm! Bão tố!/Sấm chớp bủa giăng/Trận cuối cùng này đây/Quyết phủ vây quân tàn bạo…”.
Về tới Cái Rắn là tác phẩm hoàn thành. Tôi tiến hành dựng ngay để phục vụ bộ đội, đồng bào”.

Là một trong những đoàn nghệ thuật có tiếng bấy giờ nên rất nhiều vở diễn của Đoàn Văn công giải phóng tỉnh Cà Mau được Đài Phát thanh giải phóng thu phát sóng. Hoạt tượng “Nổi dậy” của ông cũng được thu và phát trên sóng Đài Phát thanh giải phóng suốt những năm tháng ấy.

Anh em trong đoàn kể, là người sôi nổi, có duyên ăn nói, trước khi đoàn kéo màn biểu diễn, chỉ riêng sự xuất hiện, giới thiệu của ông đã cuốn hút khán giả. Lần diễn ở vùng ven thị xã Cà Mau (nay là TP Cà Mau) trước Xuân Mậu Thân 1968, cũng để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng mọi người.

Ông bảo, đợt 1 trận Mậu Thân, các lực lượng bị tiêu hao nhiều. Biểu diễn ở vùng ven mình còn có mục đích kêu gọi, huy động thêm lực lượng. Khi màn kéo, đại diện đoàn, ông phát biểu mấy lời với đồng bào. Phần kết ông nói: “Đêm nay diễn ở đây có chị Hằng soi sáng Ngày mai khi Cà Mau giải phóng Mời đồng bào đồng chí và các bạn hãy đến Rạp hát Huỳnh Long Ung dung phì phèo khói thuốc Thăng Long Tư duy nhìn xem Văn công biểu diễn”.  Vậy là mọi người bên dưới vỗ tay rần rần.

“Đêm đó diễn xong, học sinh, nam nữ thanh niên vùng ven hết tốp này đến tốp khác gặp gỡ anh chị em trong đoàn hỏi thăm, tìm hiểu về cách mạng, chuyện trò gần tới sáng”, ông nhớ lại.  

“Thời đó người ta đói văn nghệ lắm. Có đêm, người ta đi 20 cây số để coi là chuyện thường. Có người đi xuồng, có người lội bộ. Coi đến 2-3 giờ đêm lội về, mệt quá ngã ngang gốc dừa, hoặc chui vào đống rơm ngủ. Đồng bào vùng ven yêu cách mạng lắm. Thông qua đoàn, cũng là cầu nối để mình tuyên truyền cách mạng. Thằng giặc biết vậy nên đi tìm kiếm đoàn để diệt. Anh chị em vừa là diễn viên, vừa cầm súng chống trả kẻ thù bảo vệ đoàn”, ông kể.

Rồi giọng ông chùng xuống, đầy tâm trạng: “Cũng đợt 2 chiến dịch Mậu Thân năm 1968, đoàn lên phục vụ tại Kinh 17, nơi anh Sáu Toàn (Chung Thành Châu) làm Phó Ban Chỉ đạo Thống nhất và trực tiếp lãnh đạo 1 tiểu đoàn, quân số gần 300 người (phần lớn lấy lực lượng Đoàn 962) tập kết ở đó. Khi đọc diễn văn xong, tôi xuống ngồi cạnh anh Sáu Toàn. Không ngờ đó là lần cuối cùng anh em gặp nhau”.  

Lặng im trong xúc động rồi ông kể tiếp: “Lần đó, mình hy sinh nhiều quá. Ngưỡng mộ, tiếc thương, tôi có viết bài ca cổ “Giương cao cờ khởi nghĩa”, trong đó có những câu: Đất mẹ nức nở đau thương ôm chặt bóng hình của những người con yêu sẵn sàng nằm xuống,  cho Tổ quốc vươn mình trong ánh nắng ban mai. Đường anh chị đi hôm nào quân thù còn khiếp sợ…”.

 Ông lặng đi hồi lâu, dường như hình ảnh của một thời đạn bom, bao mất mát đau thương, nhưng cũng rất đỗi hào hùng như những thước phim được “tua” lại...

Những chiến sĩ xung kích

“Hồi đó, anh em chữ nghĩa ít nhưng có nghề, có tài năng và có tinh thần trách nhiệm, thật sự biết làm văn hoá. Anh chị em rất chịu khó học hỏi để trau dồi chuyên môn và hết lòng phục vụ. Đội ngũ sáng tác rất hùng mạnh. Ngoài tôi, còn có Lâm Tường Vân, Anh Đạo, Bảo Nam, Hữu Thế, Lâm Thế Sư, Thế Phương, Năm Châu, Sáu Cấu, Quang Phong, Lê Phát… Có một sự kiện gì quan trọng, một trận chiến thắng nào đó là anh em tự giác giăng võng ngoài rừng nằm sáng tác, không đợi ai kêu gọi. Sáng tác xong là dựng ngay, vì vậy mà luôn có tiết mục mới, thời sự, nóng hổi, kịp thời phục vụ chiến sĩ, đồng bào”, ông hồi nhớ.

Tuổi đã gần 80, nhưng với NSƯT Huỳnh Hảnh, kỷ niệm phục vụ chiến trường vẫn vẹn nguyên trong ký ức.

Chẳng hạn, khi Bác mất, anh chị em trong đoàn đều khóc thương. Mấy ngày sau ông viết xong bài “Bác là niềm tin”. Sau chiến thắng Chi khu Đầm Dơi - Cái Nước - Chà Là, Biên đạo múa Năm Châu sáng tác và dàn dựng tiết mục “Tiếng trống mừng công”. Khi Nguyễn Việt Khái, du kích xã Tân Hưng Tây, bắn 8 viên đạn cạc-bin hạ 4 trực thăng Mỹ, đoàn sáng tác và dàn dựng tiết mục múa “Chào mừng chiến công anh”. Trận Đất Cháy, ta tiêu diệt 1 đại đội thám báo gần 80 tên và bắn rớt 7 máy bay, tác giả Lâm Tường Vân có vở chèo “Giữ đất quê hương”, Huỳnh Hảnh có các chập cải lương vui  “Đau đầu”, “Sập bẫy”…

Không chỉ làm nhiệm vụ biểu diễn, anh chị em văn nghệ sĩ còn phải lo đời sống. Sau Mậu Thân, địch phản công quyết liệt. Lương thực, nước uống không còn, đường viện trợ bị cắt, đoàn phải tự lực cánh sinh. Ông kể: “Anh Mười Mây (Lâm Tường Vân), Trưởng đoàn, cùng anh em trong đoàn đi bắt ba khía muối, hái bông súng, rau rừng đưa lên đồng bằng bán lấy tiền mua gạo cho anh em. Có lúc hết gạo, anh em phải kéo nhau đi đào đất mướn…”.

Xác định là chiến sĩ trên mặt trận văn hoá văn nghệ, nên ngoài cầm súng chiến đấu bảo vệ đoàn, anh chị em còn có những hành động dũng cảm ngay trong biểu diễn phục vụ. Ông kể, lần Trung đoàn 10 (Đ10) đánh bọn thám báo ở Đất Cháy (Phong Lạc, huyện Trần Văn Thời), sau khi bắn cháy máy bay, một số tên giặc còn sống sót ém vô các bờ sậy, mương vườn… tiếp tục kháng cự. Đoàn được chỉ đạo kêu gọi đầu hàng.

“Đồng chí Út Huệ (phụ trách âm thanh), Hoàng Chiến, Hoàng An (diễn viên) nhảy ra khỏi công sự, bất chấp làn tên mũi đạn chạy đi lấy loa, máy. Út Huệ mở máy, Hoàng Chiến cầm loa, Hoàng An cầm micro kêu gọi: “Hỡi anh em binh sĩ, các anh đã thất thủ, bị bao vây, hãy đầu hàng đi, sẽ được khoan hồng trở về sum họp cùng vợ con. Bằng không chúng tôi buột nổ súng tiêu diệt…”. Như vậy là rất nguy hiểm, chẳng khác nào thách thức: Tao đây nè, bắn đi. Vậy mà anh em không đắn đo, vẫn làm. Mà cái hay là mấy phút sau, tụi nó lần lượt kéo ra, Đ10 bắt trói hết ráo”, ông hào hứng kể.

Không chỉ giữ vai trò quản lý, tham gia sáng tác, đạo diễn, ông còn là diễn viên. Bản thân ông có rất nhiều kỷ niệm khó quên, trong đó có một kỷ niệm “suýt toi mạng”.

 Lần đó diễn vở "Tình riêng nghĩa cả" (ở Ông Tự, Lợi An, huyện Trần Văn Thời), ông đóng vai Chuẩn uý Bình gian ác. Đang diễn, bỗng một loạt súng bắn lên sân khấu, màn, phông sập hết. Thì ra có anh bộ đội vì căm thù tên Chuẩn uý Bình đã không kìm nén được.

“Khi mọi việc tạm ổn, sân khấu được dựng lại, lúc đó tôi đang mặc đồ lính nguỵ rằn ri nên không dám lộ diện, chỉ hé màn đưa mặt ra nói: Có lẽ chúng tôi hoá thân vào nhân vật đạt quá nên anh em căm thù. Đấy là thành công của đoàn. Trước tiên tôi cũng cảm ơn mấy anh bộ đội không chỉ đánh giặc giỏi còn say mê nghệ thuật. Tôi xin đại diện đoàn cảm ơn đồng bào, đồng chí. Bây giờ xin đồng bào, đồng chí để chúng tôi tiếp tục kéo màn biểu diễn cho hết vở”, ông kể.

Sau đó, ông Sáu Cao (Đinh Tấn Lực, Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 3 Đặc công tỉnh Cà Mau) gặp ông nói: “Thấy nó giơ súng cạc-bin lên bắn, tôi liền nhanh tay đỡ hất lên. Anh này người Khmer, gia đình bị giặc tàn sát nên căm thù giặc tột độ. Mạng anh còn lớn lắm đó, hổng có tui thì anh chết rồi”.

Cả đời sống với nghệ thuật, sau giải phóng ông còn công tác một thời gian dài, giữ nhiều chức vụ như Trưởng Đoàn Cải lương Hương Tràm, Phó giám đốc Sở Văn hoá - Thông tin trước khi nghỉ hưu. Nhưng ở ông, tôi cảm nhận hình như cái thời đẹp nhất chính là những năm tháng diễn hát dưới mưa bom, lửa đạn. Sống trong khó khăn, gian khổ nhưng đầy niềm tin, lòng yêu nước, tình đồng chí, nghĩa đồng bào. Bởi với ông, “làm nghệ thuật trước nhất phải có tài. Và cái tài đó phải phục vụ lợi ích cho đất nước, Nhân dân". Văn nghệ sĩ cũng là chiến sĩ, như Bác Hồ từng nói./.

Ghi nhận công lao đóng góp cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, Đoàn Văn công giải phóng tỉnh Cà Mau được Chủ tịch nước phong tặng đơn vị Anh hùng Lực lượng vũ trang Nhân dân. Các nghệ sĩ: Huỳnh Hảnh, Kim Chi, Anh Đạo, Minh Đương được phong tặng nghệ sĩ ưu tú. Trong 15 năm phục vụ kháng chiến, đoàn có những mất mát to lớn không gì bù đắp được, đó là 7 anh chị em của đoàn mãi mãi nằm lại chiến trường.

Huyền Anh 

Cà Mau - Ðịa đầu cực Nam thiêng liêng của Tổ quốc - Bài cuối: Bừng sáng vùng đất địa đầu cực Nam Tổ quốc

Cà Mau hôm nay đổi mới, phát triển từng ngày. Những cán bộ lão thành cách mạng, những bậc cao niên ở Cà Mau mà chúng tôi có dịp gặp, đã trải qua bom đạn chiến tranh, trải qua những ngày tháng Cà Mau còn đầy khó khăn, tất cả đều nói rằng, Cà Mau mình bây giờ đã phát triển nhiều lắm, đời sống Nhân dân đã sung túc hơn trước bội phần. Từ vùng đất hoang vu, nê địa; từ những đau thương, mất mát lớn lao trong kháng chiến; đến nay, Cà Mau đã vươn mình đi lên bằng sức vóc mới, thế và lực mới, để chặng đường phát triển tương lai sẽ làm bừng sáng vùng đất địa đầu cực Nam thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam.

Cà Mau - địa đầu cực Nam thiêng liêng của Tổ quốc - Bài 4: Vùng đất của những sản vật vang danh

Dù lên rừng hay xuống biển, Cà Mau đều sẵn có những đặc sản trứ danh. Nếu chỉ nhắc đến đại khái, nhiều người sẽ chưa thoả dạ hoặc lòng còn hoài nghi, thắc mắc. Sự trù phú của thiên nhiên hoà quyện với quá trình lao động siêng năng, bền bĩ, đúc kết kinh nghiệm và sự sáng tạo tài hoa của lớp lớp con người Cà Mau đã kết tụ nên giá trị và sức sống lâu bền của những sản vật đặc trưng ở vùng đất mới.

Lưu Hữu Phước – Nhạc sĩ tài danh đất Tây Đô

Hai ba thế hệ người Việt Nam hát những ca khúc của nhạc sĩ tài danh Lưu Hữu Phước. Không có cuộc đời nào, tâm hồn nào trên đất nước Việt Nam thân yêu thế kỷ vệ quốc anh hùng mà không được Lưu Hữu Phước giục giã.

Ngày giải phóng Cà Mau

Cà Mau - địa đầu cực Nam thiêng liêng của Tổ quốc - Bài 3: Bức tranh văn hoá đa sắc

Dù ở vùng đất mới, gốc gác khác biệt, song khi về tới Cà Mau, thế hệ tiền nhân đã sớm ý thức về nguồn cội, quần tụ và cố kết với nhau bằng sợi chỉ đỏ chảy xuyên suốt của nền văn hoá dân tộc Việt Nam bốn ngàn năm: “Từ thuở mang gươm đi mở cõi/Ngàn năm thương nhớ đất Thăng Long”.

Cà Mau - Địa đầu cực Nam thiêng liêng của Tổ quốc - Bài 2: Con người Cà Mau - Nét duyên xứ sở

Cố Giáo sư Trần Quốc Vượng cho rằng: “Con người là chủ thể văn hoá, cách ứng xử của con người với chính mình, với thiên nhiên và các mối quan hệ xã hội định hình nên đặc điểm và tính cách của nền văn hoá ấy”. Ở vùng đất mới Cà Mau, nếu không nói về con người Cà Mau, tính cách và cốt cách của con người Cà Mau thì quả thật là một điều thiếu sót lớn. Hồn cốt quê hương, khí phách của ông cha là nơi hậu thế soi chiếu vào đó để nhận diện được chính mình và khơi mở những chặng đường tương lai của mảnh đất này.

Cà Mau - Địa đầu cực Nam thiêng liêng của Tổ quốc

Khi Báo Cà Mau đăng loạt ghi chép pha chút hơi hướng khảo cứu này, tỉnh Cà Mau đang hừng hực khí thế, với thế và lực mới vững vàng hoà vào dòng chảy thời đại cùng cả dân tộc, đất nước Việt Nam tiến bước vào kỷ nguyên mới, kỷ nguyên phát triển phồn thịnh, giàu mạnh, hạnh phúc.

Dì tôi - Người đàn bà đi qua hai cuộc kháng chiến

Trước đây không lâu, Báo Cà Mau có đăng bài viết về chuyện bà Hai Ðầm tham gia trận diệt đồn Tân Bằng năm 1946. Trong trận đánh táo bạo này, bà được Chi bộ Thới Bình cài vào đồn giặc Pháp làm nội gián để cùng bộ đội ta thực hiện phương án “nội công ngoại kích”. Bài viết theo lời kể của ông Huỳnh Văn Tứ ở thị trấn Thới Bình, người cùng thế hệ và có mối quan hệ thân tộc với bà Hai Ðầm.

Giáo dục rộng mở khi tư duy đổi chiều - Bài cuối: Ðổi mới phương pháp dạy và học

Việc Bộ Giáo dục và Ðào tạo (GD&ÐT) siết chặt quản lý dạy thêm, học thêm theo Thông tư số 29/2024/TT-BGDÐT quy định về dạy thêm, học thêm (Thông tư 29) đã nhận được sự đồng thuận của xã hội. Bởi chính phụ huynh, học sinh và cả các thầy cô giáo nhận ra đã đến lúc cần thay đổi tư duy giáo dục theo hướng mở.

Giáo dục rộng mở khi tư duy đổi chiều - Bài 2: Chia nhau trách nhiệm

Ðể siết chặt vấn đề dạy thêm - học thêm, nếu chỉ dựa vào nỗ lực của ngành giáo dục là chưa đủ, mà còn đòi hỏi sự nhìn nhận đúng và sự giám sát của phụ huynh, của xã hội.