ĐT: 0939.923988
Thứ sáu, 14-3-25 19:34:03
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Thân thương hai tiếng Cà Mau

Báo Cà Mau Cà Mau không chỉ là điểm cuối của đất nước, nơi ai cũng mong một lần được ghi dấu bước chân mình tại cột mốc toạ độ, mà còn là vùng đất để lại trong tim nhiều người những tình cảm khó quên.

Dù xa vẫn nhớ...

Bà Huỳnh Xuân Thảo, cựu học sinh miền Nam (HSMN) ở TP Hồ Chí Minh, bày tỏ: “Từ hồi nhỏ, hình ảnh Bác Hồ tưới cây vú sữa đã in đậm trong tôi. Sau này, được biết cây vú sữa ấy là của má Sảnh ở Cà Mau gửi tặng Bác thì thấy Cà Mau thật gần gũi. Cà Mau cũng là nơi anh trai tôi xuống tàu đi tập kết, rồi trong số bạn bè, anh chị là cựu HSMN thân thích với tôi, nhiều người sống, chiến đấu ở Cà Mau hoặc quê Cà Mau... Vì vậy mà nhắc đến Cà Mau là thấy lòng bồi hồi, thân thương lắm”.

Ðoàn cựu HSMN lưu dấu bước chân mình tại điểm cuối đất nước.

Ðoàn cựu HSMN lưu dấu bước chân mình tại điểm cuối đất nước.

Bà Thảo cũng chia sẻ, bà về Cà Mau từ rất sớm, sau ngày giải phóng đất nước không lâu. “Hồi đó, Cà Mau còn nghèo, đường sá đi lại rất khó khăn. Giờ thì Cà Mau đổi thay nhiều lắm rồi, nhà cửa, lộ làng rất phát triển. Cà Mau cũng nổi tiếng có nhiều đặc sản ngon, có rừng tràm, rừng đước bạt ngàn với nhiều giá trị về môi trường, về lịch sử. Vì vậy, Cà Mau phát triển du lịch theo hướng sinh thái gắn với lịch sử là đúng. Vấn đề là quản lý cho có trật tự, an toàn và chuyên nghiệp...”, bà Thảo nhìn nhận.

Sống và công tác tại Hungary, Phó giáo sư, Tiến sĩ Ðỗ Thị Ðông Xuân - Viện Nghiên cứu bảo tồn Gen gia súc quý hiếm Hungary (cũng là HSMN), lần thứ hai trở lại Cà Mau. Bà không khỏi ngỡ ngàng trước sự đổi thay của mảnh đất này. Nhưng trên tất cả, bà về với Cà Mau còn bởi những nghĩa tình sâu đậm.

“Cà Mau là điểm đến đặc biệt, phải yêu thương một cái gì đó thì người ta mới tới. Với tôi, đây còn là nơi gắn bó tuổi thơ của chị Nhật Sinh (HSMN), là người chị thân thương trong đoàn. Trên đường về, chúng tôi đã ghé thắp nhang mộ ba chị - Anh hùng Lực lượng vũ trang Nhân dân Châu Văn Ðặng - nguyên Bí thư Tỉnh uỷ Bạc Liêu (nay là Cà Mau, Bạc Liêu) tại Nghĩa trang Liệt sĩ tỉnh Bạc Liêu. Làm được nghĩa cử này với đấng sinh thành ra chị, chúng tôi cũng cảm thấy ấm lòng”, bà Xuân bộc bạch.

Sẻ chia cùng quê hương

Bà Châu Nhật Sinh, dù quê ở Bạc Liêu nhưng trong tim bà, Cà Mau luôn là một phần không thể thiếu, bởi tuổi thơ của bà gắn liền với những ngày theo cha mẹ hoạt động cách mạng tại vùng căn cứ Cà Mau.

Chính tình yêu ấy đã thôi thúc bà và những người bạn HSMN xây dựng tại quê hương Cà Mau 13 cây cầu, 1 ngôi nhà cho trẻ mồ côi; tặng xe đạp cho học sinh nghèo và quà cho nhiều gia đình túng khó...

Những ngày giáp tết Ất Tỵ vừa qua, bà đã tặng bà Ðỗ Thị Bảy (Ấp 9, xã Trí Lực, huyện Thới Bình, con má Lê Thị Sảnh - người bứng cây vú sữa cho má Sảnh gửi biếu Bác Hồ) vỏ và máy trị giá hơn 11 triệu đồng để làm phương tiện đi lại, nhất là lúc ốm đau. Lần về này, bà cùng các cựu HSMN tặng bà Ðỗ Thị Bảy 10 triệu đồng để thuốc thang, bồi dưỡng; tặng 1 xe lăn và gậy để tiện di chuyển trong sinh hoạt. Cháu nội và người thờ cúng má Sảnh, ông Lê Văn Hùng, cũng được hỗ trợ 5 triệu đồng để lo hương khói cho má.

Các cựu HSMN chụp ảnh lưu niệm cùng bà Ðỗ Thị Bảy (người ngồi xe lăn) và ông Lê Thanh Hùng (thứ tư từ trái qua) tại Khu Di tích Bác Hồ với cây vú sữa miền Nam (Ấp 10, xã Trí Phải, huyện Thới Bình).

Các cựu HSMN chụp ảnh lưu niệm cùng bà Ðỗ Thị Bảy (người ngồi xe lăn) và ông Lê Thanh Hùng (thứ tư từ trái qua) tại Khu Di tích Bác Hồ với cây vú sữa miền Nam (Ấp 10, xã Trí Phải, huyện Thới Bình).

Cà Mau cũng trở nên thân thương hơn qua những tấm lòng luôn hướng về mảnh đất này. Ông Lê Văn Tân, một cựu HSMN, đã hơn 10 lần đến với Cà Mau. Mỗi khi đoàn cựu HSMN về xây cầu, hỗ trợ bà con, dù bận rộn thế nào ông cũng cố gắng sắp xếp để tham gia. “Người dân Cà Mau còn nghèo, nên chúng tôi tiếp một tay giúp được gì cho bà con, cho các cháu học sinh thì giúp,” ông Tân tâm tình.

Cùng về Cà Mau với đoàn cựu HSMN tại TP Hồ Chí Minh trong tháng 2 vừa rồi, còn có một nhân vật đặc biệt - bà Monique Ouandié, cũng từng là HSMN. Bà Monique Ouandié là người Cameroon, sang Việt Nam từ nhỏ, học tại các trường HSMN. Sau ngày đất nước thống nhất, bà được Nhà nước ta hỗ trợ đi học ở Ba Lan và hiện đang là bác sĩ tại Pháp.

Những cánh rừng đước nguyên sinh ở Ðất Mũi là điểm đến hấp dẫn của nhiều du khách, trong đó có cựu HSMN.

Những cánh rừng đước nguyên sinh ở Ðất Mũi là điểm đến hấp dẫn của nhiều du khách, trong đó có cựu HSMN.

Khi trở về Việt Nam, bà đã đi dọc đất nước như về với chính quê hương mình. Với bà, chuyến đi Cà Mau không chỉ là hành trình khám phá vùng đất cuối trời Nam mà còn là một trải nghiệm đầy cảm xúc. "Ðược tận mắt chứng kiến những cánh rừng đước bạt ngàn, xanh thẳm, nơi từng là căn cứ của những người cách mạng; được đi ca nô từ Năm Căn đến Ðất Mũi, thật là một hành trình đặc biệt, rất vui, rất hồi hộp và khó quên...", bà Monique Ouandié bày tỏ.

Cà Mau không chỉ có cảnh đẹp, không chỉ là điểm cuối trên bản đồ Tổ quốc, mà còn là mảnh đất đậm nghĩa, nặng tình. Dù là người con sinh ra từ mảnh đất này hay chỉ từng đặt chân đến một lần, ai cũng đều cảm nhận: Cà Mau là nơi để thương, để nhớ, để quay về./.

 

Huyền Anh

 

Bến Dựa một lần về

Bến Dựa chỉ là một đoạn sông ngắn, hằng ngày cần mẫn làm người trung chuyển đưa nước lớn về ngã ba Cái Đuốc, ngọn Cái Ngay; tiễn nước ròng ra Cái Nháp, đổ ra ngã ba Tam Giang, xuôi về biển cả. Khu rừng bên bờ Đông Bến Dựa nơi cơ quan Huyện uỷ Tư Kháng (Đầm Dơi ngày nay), làng rừng Huỳnh Ngọc Điệp tồn tại.

Chiều Sài Gòn

Tựa bài viết “Chiều Sài Gòn” nghe như chơi vơi, rất xưa, bởi Sài Gòn - Gia Ðịnh đã có hơn 300 năm tuổi, thì đồng nghĩa cũng có hơn một triệu buổi chiều. Nhưng “Chiều Sài Gòn” tôi viết đây chỉ là chiều 30/4/1975, buổi chiều đầu tiên “Sài Gòn ơi ta đã về đây” như lời bài hát một thời có sức hút mạnh mẽ.

Huyền thoại biệt động thành Cà Mau

Thị xã Cà Mau những năm cuối thập niên 1950, dưới chế độ Mỹ - Diệm, không khí ngột ngạt bởi những cuộc càn quét, bắt bớ. Đám cảnh sát mật vụ, lính bảo an lùng sục khắp nơi, ráo riết truy lùng những người kháng chiến cũ, những người mà chúng nghi là "Việt cộng nằm vùng".

Thăm địa chỉ đỏ

Di tích Hồng Anh Thư Quán (số 43, đường Phạm Văn Ký, Phường 2, TP Cà Mau) là một trong những di tích lịch sử hiếm hoi ghi dấu chặng đường cách mạng của người Cà Mau trước năm 1930. Hồng Anh Thư Quán được công nhận Di tích lịch sử - văn hoá cấp Quốc gia ngày 4/8/1992.

Tri ân người mở cõi

Ðầu xuân năm nay tôi được dự lễ khánh thành khu mộ thân tộc ông bà Phạm Hữu Liêm - Lê Thị Liễu, tại ấp Bàu Vũng, xã Tân Hưng, huyện Cái Nước. Chung quanh khu nghĩa mộ có mấy công trình phụ nhưng ý nghĩa đáng để mọi người suy ngẫm. Ðó là hồ sen, tuy diện tích không lớn nhưng ông Liêm giải thích sen là “Quốc hoa” của dân tộc Việt Nam, “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Phía tay phải là một hồ khác để nuôi cá các loại, chim le le và vịt trời. Phía sau công trình là một bờ cây đước xanh rờn, cao lớn.

Thêm hiện vật quý thời chống Pháp

Vừa qua, trong chuyến công tác tại TP Hồ Chí Minh, Bảo tàng tỉnh Cà Mau vinh dự được tiếp nhận một số hiện vật vô cùng quý giá, gồm 47 hình ảnh và 11 hiện vật liên quan đến 2 nhân vật lịch sử nổi tiếng của tỉnh Cà Mau, là Trần Văn Đại (Bí thư Tỉnh uỷ 1939-1940) và Trần Văn Thời (Bí thư Tỉnh uỷ 1940-1941). Toàn bộ số hiện vật này được ông Trần Hoà Bình, con trai của ông Trần Văn Đại (Tám Đại) hiến tặng.

Ba ông già tuổi tỵ

Ðó là ba ông già cùng làm ở Xưởng Quân giới (XQG) Cà Mau thời kháng chiến chống Mỹ. Nói về XQG này thì những người cùng thời, tham gia kháng chiến ở Cà Mau, hầu như ai cũng biết. Họ hay gọi là xưởng ông Ba Thợ Rèn (thường gọi là Ba Lò Rèn), vì ông Ba Thợ Rèn (Nguyễn Trung Thành) là người chịu trách nhiệm lập xưởng (đầu năm 1960) và rất nổi tiếng với việc sản xuất đạn pháo lăn-xà-bom, được tuyên dương anh hùng ngay đợt đầu tiên trong kháng chiến chống Mỹ (năm 1965); xưởng cũng hai lần được tuyên dương anh hùng.

Đi B

Nhà Bác sĩ Nguyễn Văn Thể nằm trên đường Hoàng Diệu, Phường 2, TP Cà Mau. Gian trước dành một khoảng khiêm tốn làm phòng mạch, thỉnh thoảng có vài bệnh nhân quen tới khám. Kế trong là bàn tiếp khách. Khắp phòng treo khá nhiều tranh ảnh nghệ thuật. Một cây đàn trên giá. Khi không có bệnh nhân thì ông thường ôm đàn, phong cách rất nghệ sĩ, và ông cũng thích giao du với giới văn nghệ sĩ Cà Mau.

Những lá thư còn lại

Tự nhận mình có viết thư, biết cảm nhận cái nghĩa, cái tình qua những bức thư ấy, một thời là công cụ giao lưu tình cảm gia đình, đồng đội, bạn bè, có khi là cánh én báo hiệu tình yêu nảy nở. Còn vì một tiếc nuối khác, chiến tranh đã kết thúc 50 năm, sứ mệnh của những lá thư đó cũng đã chấm dứt vai trò cầu nối của mình, những lá thư còn được giữ lại như một kỷ vật quý báu, nếu được xếp ở một góc nhỏ trong bảo tàng, chỉ những chữ đề “Con gái thương yêu của mẹ"; "Anh Chín kính mến"; "Em thân yêu...” người xem dễ chạm vào xúc động, bâng khuâng.

Ăn Tết ở làng rừng

Tôi đang mở trường tư thục, dạy trên 150 học trò. Bí thư Chi bộ xã Lương Hoà là đồng chí Tư Tài, đem nghị quyết Tỉnh uỷ Bến Tre rút tôi về Ban Văn nghệ tỉnh. Chưa kịp thu xếp đi, thì má tôi (bà Hồ Thị Luỹ) ở Cà Mau qua tới. Má tôi chẻ trái chuối xiêm ra, đưa cho tôi lá thư ngắn của anh Hai Thống (Trần Hữu Vịnh, Bí thư xã Khánh Bình Tây, sau này là Phó bí thư Tỉnh uỷ Minh Hải) kèm theo mấy lời chú Chín Thép, Uỷ viên Thường vụ xã (viết chung ý là “Đám giỗ làm lớn cúng ông bà, chú phải về quê nhà để cúng ông bà báo hiếu”).